Đến cổng, một thủ vệ đã chặn Cửu Thiên lại trước.
"Thưa ngài, hiện giờ buổi đấu giá vẫn chưa bắt đầu, xin hãy trở lại vào tối nay."
Cửu Thiên cố ý hạ thấp giọng nói: "Tôi không phải đến đây để mua đồ. Tôi đến đây để bán đồ."
Thủ vệ lập tức thu tay về, nói: "Vậy mời đi theo tôi."
Nói xong, thủ vệ đưa Cửu Thiên đến cửa hông của nhà đấu giá, sau khi gõ nhẹ vào cửa sắt, thủ vệ hét lên: "Anh Thẩm, có khách đến rồi."
Cánh cửa sắt từ từ mở ra, lộ ra khuôn mặt tươi cười rạng rỡ.
"Haha, đây là khách sao? Mau vào ngồi đi."
Anh Thẩm đưa tay phải mời Cửu Thiên vào, đó là một phòng bao nhỏ, có đủ loại đồ đạc, dưới chiếc quầy để đầy thức ăn có viết chữ hai "Đỉnh Thịnh".
Thủ vệ rời đi, thuận tiện đóng cửa sắt lại, anh Thẩm và Cửu Thiên ngồi xuống đối diện nhau.
Anh Thẩm cười nói: "Tôi tên là Thẩm Hạo Dương, là một nhà đánh giá của hội đấu giá Đỉnh Thịnh. Vị khách này, nếu có gì muốn bán, anh có thể đưa cho tôi xem."
Cái gọi là "nhà đánh giá" là người thẩm định kho báu, người đánh giá các vật phẩm đấu giá, thường sẽ là một ông già đã thẩm định bảo vật cả đời. Thẩm Hạo Dương trông chỉ mới hai mươi mấy tuổi, có thể làm nhà đánh giá ở tuổi này, hẳn là có chút bản lĩnh.
Cửu Thiên chậm rãi lấy ra hai lọ Tôi Thể Tán, đây là tác phẩm của anh trong hai ngày gần đây, tuy rằng có chênh lệch với Tôi Thể Tán thượng hạng mà anh làm ra hôm nay, nhưng cũng không khác nhau là mấy.
"Tôi Thể Tán, một loại thuốc có thể giúp các võ giả tu luyện."
Nghe thấy ba chữ Tôi Thể Tán, hai mắt Thẩm Hạo Dương sáng lên, hiển nhiên là anh ta có biết nó.
"Để tôi xem, Tôi Thể Tán là một thứ tốt đó."
Thẩm Hạo Dương mở lọ ra xem xét, đồng thời dùng mũi ngửi nhẹ.
"Mùi thơm nồng và màu sắc tươi tắn. Vị khách này, tôi có thể nếm thử một giọt được không. Yên tâm, nếu không có vấn đề gì thì sau khi bán ra, giá giọt này cũng sẽ được đền bù theo thời giá."
Cửu Thiên gật đầu, biểu thị không có vấn đề gì.
Thẩm Hạo Dương lấy ra một cái chén nhỏ, cẩn thận rót ra một giọt rồi cho vào miệng.
Nhắm mắt thưởng thức, lát sau Thẩm Hạo Dương nói: "Tốt, quả nhiên là Tôi Thể Tán chính tông, dược lực hùng hậu, là dược phẩm cao cấp."
Cửu Thiên khẽ mỉm cười, nhưng nụ cười này che giấu đằng sau lớp mặt nạ sắt, Thẩm Hạo Dương không nhìn thấy.
Một lọ Tôi Thể Tán như vậy, trong mắt sư phụ chỉ ở mức trung bình, nhưng không ngờ ở chỗ Thẩm Hạo Dương lại thành cao cấp rồi.
"Bán được không?"
Cửu Thiên cố ý nói với giọng khàn khàn, giống như có người giẫm lên cổ khi hắn đang nói vậy.
Thẩm Hạo Dương nói: "Không có vấn đề gì. Tôi có thể lấy nó ra bán trong tối nay, giá thấp nhất của một lọ là 500 tiền vàng, tuyệt đối sẽ có người mua."
Trái tim của Cửu Thiên khẽ động, giá thấp nhất của một lọ là 500 tiền vàng rồi? Đây là tiền tiêu vặt của anh bao nhiêu năm đó!
Quả nhiên người Luyện Khí không cần lo lắng về việc hết tiền, Cửu Thiên dừng lại một hồi, nói: "Không chỉ một lọ, tôi muốn bán rất nhiều lọ."
Vừa nói, Cửu Thiên vừa lấy ra hơn hai mươi lọ Tôi Thể Tán. Một đống Tôi Thể Tán để đầy trên bàn khiến Thẩm Hạo Dương sững sờ.
Thẩm Hạo Dương ngây người nói: "Thưa ngài, ngài đây rốt cuộc là ai?"
Cửu Thiên không trả lời, không nói tiếng nào. Thẩm Hạo Dương lập tức biết mình đã hỏi một câu vô cùng ngu ngốc, hơn nữa rất có thể sẽ đắc tội đối phương. Người ta mặc như vậy đương nhiên là vì để không làm lộ thân phận, mình hỏi như vậy, rất dễ khiến đối phương sinh ra ác cảm. Mà đắc tội một người Luyện Khí, chắc chắn là điên rồ, là cách làm ngu ngốc nhất.
Đúng lúc này, một người phụ nữ trung niên xinh đẹp bước ra khỏi cửa phòng bao nói: "Thưa ngài, ngài đừng để bụng. Thằng em này miệng không có khóa kéo, nếu có đắc tội, xin tha thứ."
Thẩm Hạo Dương đứng dậy ngay lập tức, nói với người phụ nữ xinh đẹp: "Chị ơi, sao chị lại ở đây?"
Ngườiphụ nữ xinh đẹp trừng mắt nhìn anh ta nói: "Nếu chị còn không đến, chắc em sẽ đắc tội ngài đây rồi."
Cửu Thiên bình tĩnh nói: "Không sao. Nói chuyện chính sự đi."
Người phụ nữ xinh đẹp ngồi xuống ghế của Thẩm Hạo Dương, nói: "Thưa ngài, chúng tôi sẽ nhận tất cả hai mươi mấy chai của ngài. Chúng tôi sẽ cùng lấy ra đấu giá vào tối nay, và giá khởi điểm của mỗi chai là 500 xu vàng. Vì là lần đầu tiên hợp tác chúng tôi chỉ lấy 5% phí thủ tục, ngài thấy sao?"
Cửu Thiên khẽ gật đầu nói: "5% quả thực rất thấp. Chỉ là một số Tôi Thể Tán của tôi tương đối kém, e rằng không đáng giá 500."
Người đẹp cười nói: "Chỉ mấy lọ thôi, không hại gì đâu. Nếu ngài đồng ý, tôi sẽ xuất hóa đơn ngay".
Cửu Thiên nói: "Được, cứ vậy đi."
Người đẹp trực tiếp lấy giấy tờ từ trong ngực ra, viết vật phẩm, giá khởi điểm, số lượng, đóng dấu riêng của nhà đấu giá Đỉnh Thịnh, đưa cho Cửu Thiên.
Sau khi nhận biên lai, Cửu Thiên nói: "Vậy thì tối nay tôi sẽ quay lại."
Người đẹp đứng dậy nói: "Hoan nghênh giá lâm. Rất mong lần hợp tác tiếp theo của chúng ta, tôi tên là Thẩm Yên."
Cửu Thiên sải bước rời đi, tiễn Cửu Thiên ra khỏi cửa hông xong, lúc này Thẩm Yên mới thở phào nhẹ nhõm.
Thẩm Hạo Dương ở bên cạnh nói: "Chị à, lần này nhận được một đơn hàng lớn rồi. Chị nói xem, ra tay lớn như vậy, ở toàn bộ thành phố Long Cửu này có ai chứ?"
Dương Thần nhẹ giọng khiển trách: "Đừng hỏi chuyện không nên hỏi. Không thấy đối phương là người luyện khí cao quý sao? Nếu như em thật sự đắc tội với họ, vậy thì hội đấu giá Đỉnh Thịnh chúng ta gặp rắc rối lớn rồi. Mau đi thông báo đi, tối nay sẽ tổ chức đấu giá lớn. "
Thẩm Hạo Dương lập tức chạy ra ngoài kêu người chuẩn bị, Thẩm Yên nhìn Tôi Thể Tán để đầy trên bàn, lẩm bẩm: "Đêm nay, có vẻ sẽ náo nhiệt đây."