Cũng may, tiếng ngâm khẽ nhanh chóng biến mất, một đao một kiếm lập tức hóa vụn.
Nhất Thanh sư tôn, Đạo Quang sư tôn nhìn một màn này đều có vẻ kích động.
“Quả nhiên là thần hồn chi lực hoàn chỉnh, sư tôn, ngài ở dưới suối vàng có biết, có thể nhắm mắt rồi.”
Giọng nói của Nhất Thanh sư tôn cũng có chút nghẹn ngào.
Cửu Thiên quay đầu khó hiểu nhìn về phía Nhất Thanh sư tôn.
Đạo Quang sư tôn nhìn khuôn mặt mơ màng của Cửu Thiên nói: “Cửu Thiên, trò biết mộ chôn quần áo và di vật này của của người phương nào không?”
Cửu Thiên nhẹ nhàng lắc đầu.
Đạo Quang sư tôn nói tiếp: “Ở đây chôn sư tôn của ta và Nhất Thanh, Tùng Dương Võ Tôn. Sư tôn lúc gặp đại nạn, để chúng ta chôn ông ấy ở đây, hơn nữa dặn dò chúng ta. Nếu như trong đệ tử của chúng ta có một người có thể tu luyện ra thần hồn chi lực hoàn chỉnh, thì dẫn người đó đến đây, để ông ấy nhìn xem. Một đao một kiếm vừa rồi trò nắm lấy, chính là binh khí tùy thân của sư tôn, đi theo sư tôn vạn năm, đã có một trình độ thần hồn bổn nguyên nhất định. Giả như không có thần hồn chi lực hoàn chỉnh, thì không thể nào làm chúng ta tiêu tán.
Nhất Thanh sư tôn gật đầu nói: “Đúng thế. Bây giờ cuối cùng có thể cát bụi lại về với cát bụi rồi.”
Vừa dứt lời, bỗng, mảnh vụn đầy đầy hóa thành một vầng sáng bao lấy Cửu Thiên.
Cửu Thiên còn chưa rõ có chuyện gì xảy ra, một luồng sức mạnh tinh thuần khổng lồ tràn vào trong cơ thể hắn.
Cửu Thiên chỉ cảm thấy canh khí cả người cũng sôi trào lên, sức mạnh liên tục tăng lên, cơ thể cũng chậm rãi ngưng kết ra lớp vảy giáp.
Cửu Thiên sợ ngây người, hắn nhìn cả người bỗng nhiên xuất hiện vảy giáp, hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra.
Nhất Thanh sư tôn, Đạo Quang sư tôn cũng ở bên cạnh lẳng lặng nhìn, trên mặt không có chút kinh ngạc nào.
Uỳnh, một luồng sức mạnh mạnh mẽ nổ tung trong cơ thể Cửu Thiên, nổ tung kinh mạch xương cốt cả người hắn. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Vợ Chồng Ảnh Hậu Ngược Cẩu Hằng Ngày
2. Tạm Biệt Hoàng Hôn
3. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
4. Nơi Mặt Trời Chiếu Rọi
=====================================
Đau đớn tập kích cả người, Cửu Thiên thiếu chút nữa không đứng vũng, phun ra một ngụm đen.
Bỗng, luồng sức mạnh trong cơ thể lại bắt đầu khôi phục lại kinh mạch xương cốt của hắn, kinh mạch xây lại, vô cùng thông thuận, xương cốt cũng bao phủ một lớp cốt giáp màu trắng, tỏa sáng lấp lánh.
Nội Canh Ngũ Trọng, Nội Canh Lục Trọng, Nội Canh cấp bảy.
Chỉ một lúc ngắn ngủi, Cửu Thiên cảm thấy sức mạnh của mình một đường vọt đến Nội Canh cấp báy.
Lập tức, Cửu Thiên ngăn lại sức mạnh tăng vọt trong người mình, hắn có thể cảm giác được, nếu như mình không áp chế lại, luồng sức mạnh này có thể trực tiếp đưa hắn vọt đến Ngoại Canh cảnh.
Nhưng Cửu Thiên quyết không thể để nó tiếp tục vọt lên, võ đạo, phải đi bước nào vững bước đó, mạnh mẽ tăng vọt lên có thể làm căn cơ không vững, hơn nữa, chỉ cần là sức mạnh của Nội Canh cấp bảy, Cửu Thiên cũng sắp không nắm giữ được rồi.
Tiếp tục buông thả như vậy, hậu quả không dám tưởng tượng.
Cửu Thiên toàn lực áp chế canh khí tăng vọt, đồng thời dùng canh khí quấy lấy sức mạnh tinh thuần này, đi đến trong đan điền, để vào trong Trận Ngũ Hành trong đan điền của hắn.