Thanh trường kiếm mà Dịch Thanh ném ra va chạm với Vô Phong, một đốm lửa loé lên, sau đó rơi xuống đất.
Nhưng ngay sau đó, Cửu Thiên bỗng cảm thấy không ổn, hắn hơi cau mày.
Khi thanh kiếm kia vừa rơi xuống đất, canh kình trên thân kiếm bỗng biến mất trong lòng đất.
Bùm bùm bùm, ba tiếng nổ vang lên, suýt chút nữa đã xuyên qua lòng bàn chân Cửu Thiên.
Cửu Thiên dùng kiếm đập vỡ những chiếc gai nhọn đang lao ra khỏi mặt đất, lúc nầy, Dịch Thanh bỗng xuất hiện trên đầu hắn.
Thanh trường kiếm cuối cùng rút ra rồi dùng miệng cắn chặt.
“Tuyệt sát trận pháp!”
Một thanh trường kiếm đồng thời loé lên, Cửu Thiên có thể cảm nhận được sức mạnh thiên địa lập tức biến chuyển.
Tình huống này rất giống với sức mạnh kết tinh của trời đất.
Không ngờ bốn thanh trường kiếm của Dịch Thanh lại là tuyệt kỹ của luyện khí sĩ. Tứ kiếm hợp thể, huy động thiên địa sát chiêu.
Ba tia sáng bán nguyệt khổng lồ từ trên trời rơi xuống, uy áp thiên địa giam cầm toàn thân, thật sự là sát chiêu.
Nhưng Cửu Thiên lại cười.
Chỉ với chút thiên địa chi lực này mà muốn giết hắn, đúng là nực cười.
Trọng kiếm của Cửu Thiên lại vung lên không trung.
Hàn Liên cười lớn: “Haha, quả nhiên là chiêu này.”
Sở Chính, Sở Trực cũng bật cười theo.
Công khí từ kiếm của Cửu Thiên truyền ra bắn thẳng vào trung tâm của ba đạo bán nguyện, cũng chính là trung điểm của ba thanh điếm.
Điểm này là điểm công kích mạnh nhất, nhưng trong mắt Cửu Thiên, nó chỉ là điểm huỷ diệt.
Công khí như rồng cuộn, trọng kiếm xoay tít như cơn lốc.
Với chiêu này, Cửu Thiên đã sử dụng xoắn kiếm chi phả, cũng là kỹ thuật công kích mạnh nhất mà sau này hắn mới phát hiện ra.
Ầm!
Canh kình mang theo uy lực dữ dội toả ra tứ phía, từ nơi hai người giao đấu, uy lực lan ra, tất cả cây cối xung quanh đều bị đổ rạp.
Một vài đệ tử có thực lực kém bị thổi cho nghiêng ngả, mắt mở không lên.
Một lúc sau, mọi thứ trở lại bình thường.
Trong làn khói, hai bóng người đang đứng đối diện nhau.
Gió thổi khiến bụi bay mù mịt.
Cửu Thiên bình tĩnh thu trọng kiếm. Dịch Thanh ở phía đối diện đang sững sờ, mí mắt hắn ta giật giật, Dịch Thanh nhìn Cửu Thiên: “Chiêu này gọi là gì?”
Cửu Thiên nghĩ một lúc rồi chậm rãi nói: “Trọng Kiếm Quyết, Huyền Long Kiếm.”
Dịch Thanh lẩm bẩm: “Huyền Long Kiếm, tên hay, tên hay, ta nhớ rồi.”
Nói xong, máu tươi búng ra từ ngực Dịch Thanh, cả người hắn ta ngã nhào về phía trước.