Võ Tôn Đỉnh Cấp

Chương 169



Giang Thiếu Vinh đạo sư ra lệnh một tiếng, Cửu Thiên liền rút trọng kiếm của mình ra.

Học viên đối diện cũng lấy ra binh khí của mình, khẽ quát một tiếng, liều chết mà xông về phía Cửu Thiên.

Cửu Thiên vận khởi canh kình, giơ tay ra chiêu thứ nhất, trọng kiếm quyết, phá khí thức!

Học viên xông lên nhìn thấy canh kình, nháy mắt cả người ngơ ra, sau đó bị một kiếm của Cửu Thiên đánh cho ngã bay xuống đất.

Bên này khi Cửu Thiên chiến đấu, những học viên khác cũng bắt đầu so tài trên đảo nhỏ, trong phút chốc tiếng chiến đấu vang lên không ngừng.

Bên trong bầu trời, viện trưởng Học viện Võ Đạo và chín vị phân viện sư tôn cười khanh khách quan sát tất cả.

Viện trưởng cười nói: “Học viên năm nay có vẻ chất lượng hơn so với năm ngoái, luyện được ra canh kình cũng không ít đâu.”

Bên cạnh, Huyền Chân sư tôn của Thanh Kiếm viện, mày kiếm mắt sáng, mặc một bộ áo xanh cười nói: “Đúng vậy, dùng kiếm cũng có không ít. Xem ra Thanh Kiếm viện của chúng ta năm nay có thể có được một vài mầm non nhân tài.”

“Chẳng lẽ chỉ có Thanh Kiếm viện các người là có thể thu được hạt giống tốt sao? Tôi liếc mắt một cái, có một vài đứa nhóc có thân thể hoành luyện không tồi. Ha ha, nhìn thấy những người trẻ tuổi tràn đầy sức chiến đấu, tôi cũng cảm thấy mình được trẻ lại.”

Thân Đồ sư tôn của Hoành Sơn viện râu xồm cười vui vẻ, bàn tay to không ngừng vuốt bộ râu của mình. . Truyện Quân Sự

Viện trưởng nhẹ cười hai tiếng, quay đầu hỏi một người đàn ông trung niên: “Nhất Thanh, lần này ông định nhận mấy người?”

Nhất Thanh nhướng mày nhìn lại viện trưởng, một gương mặt tròn vo, nở một nụ cười nói: “Nếu hợp mắt thì nhận một hai người, không hợp thì không nhận.”

Vừa nói, Nhất Thanh sư tôn vừa cười vuốt cái bụng tròn trịa của mình, thân hình mập mạp khiến cho một thân võ bào màu xanh cũng không che kín hết được.

Lời còn chưa dứt, một giọng nói lạnh lẽo liền truyền tới.

“Với quyết sách này của ông, Nhất Nguyên viện sớm muộn gì cũng giải thể trong tay ông.”

Người nói, là Tinh Uyên sư tôn của Âm Dương viện, áo choàng, đầu bạc, khuôn mặt nghiêm túc, đôi mắt lạnh tựa sao đêm, người sống chớ đến gần.

Như thể đã hiểu rõ tính cách của Tinh Uyên, Nhất Thanh cũng lười phản ứng ông ta.

Những người khác lắc đầu cười khổ. Hai người này cũng đã mấy chục tuổi, vẫn là tính tình này, thật là hết cách.

Phía dưới, so tài vòng một đã xong, một nửa học viên bị loại trực tiếp.

Cửu Thiên đứng ở giữa đảo, một vòng này hắn cũng rất nhẹ nhàng, khóe miệng mang theo tươi cười.

Địa điểm thay đổi, lại một vòng so tài nữa bắt đầu, lúc này đây đối thủ của hắn là một võ giả cầm trường đao trong tay. Đao pháp không tệ, vừa bắt đầu ánh đao đã lóa mắt một vùng. Đáng tiếc, thực lực hắn ta quá kém, tu vi không đủ, ngay cả canh kình còn chưa luyện ra thì sao có thể là đối thủ của Cửu Thiên, hai kiếm đã giải quyết xong.

Vòng thứ ba, đối thủ là một cô gái, am hiểu Thối pháp, một tầng nội canh. Đáng tiếc Thối pháp của tô ta cơ bản không thể bằng Cửu Thiên, suýt chút nữa bị Cửu Thiên dùng kiếm đánh bay ra khỏi đảo nhỏ, tự giác nhận thua.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv