Tình yêu chính là cứ vô thức mà đến. Không phân biệt trước hay sau, không phân biệt sớm hay muộn, chỉ đơn giản là lắng nghe tiếng gọi của con tim mà thôi. Yêu, người ta một lòng nghĩ tới đối phương, thời thời khắc khắc đắm chìm trong men say của ái tình, thời thời khắc khắc mong muốn cùng đối phương chung bước.
Yêu, là hi vọng cùng nắm tay nhau đến già. Cho dù là mười năm, hai mươi năm hay một trăm năm vẫn cứ nguyện yêu thương. Cho dù trời đất có quay cuồng ra sao, cho dù lòng người hiểm họa, vẫn chỉ ước cầu một khắc cũng đều không tách rời. Sức mạnh của tình yêu thật lớn, lớn đến nỗi không ai có thể hình dung ra, mà cách đơn giản nhất chỉ có thể là cảm nhận. Cảm nhận con tim mình muốn gì, lắng nghe được bản thân mình cần gì, để từ đó bồi tụ nên tiếng yêu thương càng sâu sắc hơn.
Thời gian chính là một nét chấm phá. Nó thử thách sự kiên nhẫn của một con người, đồng thời dâng hiến toàn bộ thời gian cho con người. Một cuộc sống mỹ mãn, có ai là không hi vọng? Một đời, một kiếp, ở cạnh người mình yêu. Quen nhau qua một game online, hai người họ đã không biết yêu nhau từ khi nào. Yêu thương, cứ như vậy mà được thành hình.
Bình luận truyện