Lý Phù Trần được coi như là một thiên tài tại Luyện Võ Trường, vậy mà chỉ mới một năm, thiên tài liền biến thành củi mục, thực lực giẫm tại chỗ, người cũng biến thành ngu xuẩn, bản thân biết không phải là đối thủ của Lý Vân Hà, còn tiếp nhận khiêu chiến của đối phương.
Lý Phù Trần, hắn luôn luôn đố kị, đố kị cha của đối phương là Lý gia Tộc trưởng, bất kể là tài nguyên hay đãi ngộ, đều tốt hơn hắn, nếu cha của hắn cũng là Tộc trưởng, thành tựu của hắn khẳng định vượt qua Lý Phù Trần. Vậy mà Trưởng Lão Hội còn khuyên anh chủ động buông tha Quan Tuyết đi, một củi mục như anh căn bản không xứng với nàng.
Lý Phù Trần đến nay đều không thể lý giải nổi, trên người mình rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, khuất nhục bên ngoài đối với anh mà nói là một đả kích, thế nhưng loại chuyện không biết gì cả này đối với anh mà nói càng thêm đả kích, giống như có một con độc xà ăn xương, từng chút một ăn mòn cốt tủy của anh, đợi khi anh phát hiện thì cốt tủy đã sớm bị hút hết.
Bình luận truyện