Vì Quân Tư với thể loại Ngôn tình, Cổ đại, Sư đồ luyến hấp dẫn, ngọt ngào nhưng cũng đầy bi thương của một mối tình tưởng chừng như ngang trái. Thế nhưng trái tim đã rung động, nào có thể hoàn toàn nghe theo lí trí? Một câu chuyện sư đồ luyến nhẹ nhàng, đơn giản, có chút ngược thân, ngược tâm. Nàng là nữ nhân bất tử, cả cuộc đời đằng đẵng ngàn năm chỉ có thể sống bằng sự tưởng niệm của người khác. Vì thế từng đệ tử của nàng cứ thế lớn lên, cưới vợ, sinh con, chỉ cần họ còn nhớ đến nàng, nàng vẫn có thể sống tiếp...
Chỉ đến khi gặp Tử Hề, nàng đã không còn là nàng nữa. Nàng nghĩ, rồi sẽ có một ngày hắn cũng lớn lên, trưởng thành thành một thiếu niên nhanh nhẹn, thuần khiết nhưng lạnh lùng, trưởng thành thành một nam nhân trầm ổn vĩ đại. Cho nên, nàng không thể động tình. Khoảng cách đã có giữa chúng ta là mười bảy năm, may mà mười bảy năm sau, diện mạo của chúng ta vẫn có thể bầu bạn.
Thời gian thấm thoắt trôi, Tử Hề từ cậu bé con trở thành thiếu niên, mà Lam San vẫn vĩnh viễn là dáng vẻ thiếu nữ như nghìn năm về trước. Nàng đến Kính Hoa các – đệ nhất thanh lâu ở Trường An, xưng là Bách Hợp cô nương, danh tiếng đồn xa. Còn Tử Hề tòng quân ra nơi biên ải, lập nhiều chiến công, được hoàng đế tán thưởng, công chúa ngưỡng mộ. Nhưng hằng đêm nơi tái ngoại xa xôi, nhìn lên ánh trăng mờ, tiếng tiêu réo rắt bi thương, trong lòng lại chỉ có cô đơn cùng tĩnh mịch.
Chuyện tình của hai người liệu sẽ có kết cục như thế nào? Họ có thể vượt qua luân thương đạo lý, vượt qua sinh tử, vượt qua quãng thời gian mười bảy năm chăng? Tất cả sẽ có câu trả lời trong Vì Quân Tư.
Bình luận truyện