Nguyệt Chân đưa Khả Hân xuống nhà, cô định rằng sẽ cùng đi cùng với Khả Hân tới đó.
“Chúng ta đi tới khách sạn thôi…”
Khả Hân nói nhưng dường như Nguyệt Chân không hề nghe thấy.
“Nguyệt Chân?”
Nguyệt Chân thấy Mạnh Thành Lang nên có chút sao nhãng. Nguyệt Chân nghĩ chuyện gì đó một hồi, sau đó cô ấy có chút ngại ngùng, dè dặt nói:
“Xin lỗi nhưng mà… cô có thể đi một mình không? Tôi không thể đi được…”
Khả Hân cũng thấy Mạnh Thành Lang rồi, cô hiểu Nguyệt Chân muốn làm gì đó quan trọng nên cô không muốn gượng ép.
“Được chứ, em cũng đâu còn là trẻ con nữa đâu, không có chị em vẫn đi tới điểm hẹn an toàn mà.”
Nói xong Nguyệt Chân gấp gáp đi ngay, còn Khả Hân sau khi học lái xe xong thì chuyện đi một mình đã không phải vấn đề của cô nữa…
[...]
“Chào tất cả mọi người, mọi người nghe thấy chúng tôi đang nói chứ?”
Huyền Giai Mẫn đang chỉnh cái mic, các thiết bị để chuẩn bị livestream. Trên bảng bình luận cũng diễn ra sôi nổi.
[Người dùng: Nghe rõ bé ơi!]
[Người dùng: Bé xinh quá, kết bạn với anh đi bé ơi.]
[Người dùng: Chị này là cái chị gì trên hot search phải không?]
[Người dùng: Trả lời bạn trên, đúng rồi nhé, dạo này mai người này hot lắm đó.]
[Người dùng: Không biết nhưng mà cái chị kia đẹp quá, cái chị đang cầm tấm kịch bản ý.]
[Người dùng: Ét o ét, ai cứu mị đi a!!! U mê cái nhan sắc này:33]
[Người dùng: Hai con này nghe đầu toàn đi ngủ với đại gia để có được vai diễn chứ có tài cán gì.]
[...]
Mọi người nhanh chóng vào xem livestream để hóng chuyện, nhiều người cũng dành lời khen cho nhan sắc của Khả Hân. Xong lại có một số người quan tâm tới khuôn mặt của hai chị em.
[Người dùng: Chị em gì trông khác nhau vậy? Khác cha khác mẹ hả hai đứa ơi?]
[Người dùng: Hai người trông cũng đẹp đấy, nhưng trông mặt cô em cứ giả giả thế nào ấy…]
[Người dùng: Hai đứa có phẫu thuật thẩm mỹ không vậy?]
[Người dùng: Cái mặt này không biết đắp vào bao nhiêu tiền nhỉ? Phẫu thuật rồi cũng đ*o khá hơn chút nào, xấu v*i!]
Bên cạnh đó cũng có cả những người bàn về bộ phim của hai người.
[Người dùng: Mới xem phim của hai bé này xong. Bé nữ phụ đúng đỉnh luôn ấy, diễn thấy mà sợ, mới ra 1 tập thôi à, mọi người mau vào xem đi hay cực luôn.]
[Người dùng: Trả lời bạn lầu trên, đã xem và thấy vai nữ chính nhạt vl, kiểu bạch liên hoa đó lại không nổi bật bằng cô chị bên cạnh, cô chị diễn đỉnh thề, má chiều theo cảm xúc của nữ phụ luôn ý. Cô ấy diễn đúng nhu nhược y hệt trong nguyên tác luôn. Không biết hai người này có học nghề diễn cùng một người hay không nhưng trình độ lệch nhau thấy rõ…]
[Người dùng: Trả lời bạn phía trên, mới tập đầu đã thấy nữ chính có nguy cơ bị nữ phụ lấn át haha.]
[Người dùng: Phim dở tệ, nguyên tác đang hay tự nhiên lại cho hai con nhỏ này vào mấy vai chính với quan trọng, phim rách!]
Huyền Giai Mẫn không quan tâm tới mấy điều đó, mục đích của cô ta không phải chỉ lên xem mấy người trên mạng cào phím bốc phét và sỉ nhục.
Cô ta cầm cho đưa tới cho Khả Hân một ly nước.
“Chị mau uống đi, bởi chỉ một giây nữa thôi chị sẽ khô miệng lắm đó.” Huyền Giai Mẫn nói thầm, dường như còn mang thêm cả hàm ý khác.
Khả Hân nghe không hiểu, nhưng cô cũng không sợ lời thách thức đó. Cô liền uống một ngụm để đáp trả lời thách thức.
“Mọi người ơi thật ra hôm nay hai người bọn tôi tới đây không phải để chơi thôi đâu, còn chuyện khác nữa đó.” Huyền Giai Mẫn sau khi thấy Khả Hân uống nước cô ta “chuẩn bị” rồi thì hí hửng nói.
Chưa xong, cô ta lại tiếp tục nói:
“Sau khi bàn bạc kỹ lưỡng với chị gái của tôi, cuối cùng chúng tôi ra quyết định mở ra cuộc livestream công khai này.”
Một giây sau đó giọng cô ta nghiêm trọng hóa, khiến cho mấy người dưới phần comment càng có dịp hóng chuyện.
“Chúng tôi thật ra không phải chị em ruột.”
Khả Hân ngồi bên cạnh bất ngờ tới giật mình, cô không nghĩ rằng chỉ vì muốn nổi mà chuyện này cô ta cũng dám nói. Hơn cả là cô ta lại còn đang khóc? Không cần lấy cảm xúc mà khóc được thì cũng phải gọi là rất đỉnh rồi.
“Chị ấy không phải là chị ruột của tôi và chúng tôi tôi cũng chẳng hề có chút quan hệ gì.”
Đừng nói là Khả Hân, tới cả khán giả đang gặm dưa cũng đang bất ngờ vô cùng, bọn họ cũng nghĩ rằng chuyện này không nên công bố ra ngời cho công chúng biết, thế này không khác gì vạch áo cho người xem lưng.
“Em đang nói cái gì vậy? Giỡn với khán giả thì giỡn chứ chuyện này có thể giỡn sao?” Khả Hân cũng không chấp nhận nổi chuyện này nếu muốn công bố chuyện này thì cô ta cũng phải báo với cô một tiếng đã chứ…
Nhưng cô ta lại tự biên tự diễn tất cả, hết khóc lóc rồi còn lấy tay che trước mặt như thể sợ bị cô đánh.
“Em xin lỗi mà! Chị đừng tức giận!”
Một lời khó mà kể hết, công đồng mạng đa số người đang có ác cảm với cô bởi cô được nhiều vị đạo diễn ưu ái quá nhiều. Vậy nên khi có chuyện bọn họ không nghĩ nhiều mà lao vào hạ nhục cô như chưa bao giờ được sử dụng “quyền tự do ngôn luận”.
Khi Huyền Giai Mẫn giơ tay che mặt thì vô tình để lộ ra mấy vết bầm tím đáng nghi, với mấy cái “hint” cô em cố tình reo rắc, bọn họ không nghĩ sai mới là lạ.
Chậc, âm mưu của cô ta quá chí nên giờ Khả Hân cũng không biết nên làm gì bây giờ, bỗng nhiên bên ngoài có một đám người kéo vào, bọn họ còn có súng dắt bên hông… Là cảnh sát? Bọn họ xuất hiện ở đây làm gì?
“Giơ tay hết lên, chúng tôi nghe tình báo nói rằng ở đây có người sử dụng thuốc cấm.”
Camera còn chưa tắt, và mọi thứ đang diễn ra đều được người khác trông qua màn hình, lượt share đang tăng lên một cách chóng, lượt người theo dõi livestream tham gia bình luận tăng nhanh tới mức không còn thấy rõ bình luận của cư dân mạng nữa.
Khả Hân vẫn tiếp tục đứng hình chưa hiểu chuyện gì, cô bị khống chế tới mức phải giơ tay lên đầu hàng.
“Cái túi này của ai?” Vị cảnh sát cầm túi của Khả Hân lên.
“Cái túi này của chị mà?! Chị thật sự dùng đồ cấm sao? Em không ngờ đấy.”
Huyền Giai Mẫn che miệng như bất ngờ lắm, cô ta tỏ ra thất vọng rồi tới đau lòng. Nhưng dường như Khả Hân thấy miệng cô ta khẽ nhếch lên đắc ý sau cái tay đang che miệng ấy.
Vị cảnh sát kia cầm hiện vật tới trước mặt vị cảnh sát có quân hàm hai sao cùng hai vạch kẻ bên dưới. Anh ta thưa gửi:
“Thiếu Úy, trong đây có thuốc cấm…”
Nghe lời này Khả Hân nào có thể tin, thuốc cấm gì đó xuất hiện trong đây bằng cách nào trong khi cô còn chưa thấy thuốc cấm bên ngoài đời bao giờ, nếu có cũng chỉ có thể trong hình ảnh mô phỏng trong phim ảnh mà thôi.
“Các vị có phải nhầm chuyện gì đó rồi không? Chúng tôi chỉ đơn thuần là livestream giao lưu, lấy đâu ra đồ cấm vậy?”
Vị Thiếu Úy nhìn vào cái camera rồi liếc mắt một cái, liền có người chạy tới tắt thiết bị kia đi để tránh một số điều điều không được phép tiết lộ.
“Mời hai cô về về đồn cùng chúng tôi để lấy lời khai, mọi sự trình bày của cô hiện giờ là vô giá trị.”
Vậy là cả Khả Hân và Huyển Giai Mẫn đều phải tới đồn cảnh sát để làm việc. Sau một hồi lấy lấy lời khai của cả hai, Huyền Giai Mẫn được thả về trước vì không phải người có liên can. Trước khi khi đi cô ta cũng không thôi khóc thuê khi thấy Khả Hân vẫn còn bị nhốt lại.
“Huhu, Em mong chị sẽ sớm ra bên ngoài, còn về fan của chị, em sẽ sẽ giải, thích, đàng, hoàng!”
Khả Hân biết cô em gái đang muốn tấn công tinh thần của cô, nhưng cô không nói gì cũng không tỏ ra lo lắng. Cây ngay không sợ chết đứng, cô không làm chuyện đó, việc gì phải sợ?