Giữa những bộn bề của cuộc sống, anh và cô đã đánh mất nhau. Vốn nghĩ rằng khi gặp lại sẽ là hạnh phúc, không ngờ lại kết thúc khiến cả hai đều phải nhận những niềm đau. Mà niềm đau đó còn nhiều hơn cả khi bọn họ không bên nhau.
Đau cũng tốt, cũng đã cho nhau khoảng thời gian hạnh phúc nhất, ít ra đã từng là của nhau, kỷ niệm, thanh xuân, tuổi trẻ, bờ vai, và là nơi dựa dẫm tốt đẹp nhất. Có lẽ giữa những điều rối rắm xô bồ trong xã hội họ đã đánh mất nhau, nhưng trái tim họ vẫn chưa bao giờ bỏ mặc nhau cả. Anh và cô đều biết đối phương vẫn còn yêu nhau rất nhiều nhưng lại chẳng thể vì nhau mà quay lại.
Có lẽ chọn cách xa nhau chính là điều tốt đẹp nhất từ trước đến giờ họ dành cho nhau. Ủng hộ nhau từ xa, quan tâm như ở một góc thành phố nào đó, hay chỉ là một cuộc nói chuyện nhỏ về tình hình dạo này thế nào. Chỉ cần người còn lại mỉm cười vui vẻ cũng đủ khiến bầu trời hôm nay xanh tươi, thoáng đãng.
Bình luận truyện