Bạn đang đọc truyện [Tuấn Triết] Mộng Thời Gian của tác giả Othello244. Cửa mở, cửa sổ cũng mở, gió thổi qua phòng khách như muốn biến nơi này thành hầm băng, nhưng hai người bọn họ lười nhúc nhích nằm cạnh nhau trên sàn gỗ, mệt mỏi không nói nên lời. Mới đầu không cảm thấy lạnh, dẫu sao di chuyển đồ đạc, dọn dẹp nhà cửa, quét dọn phòng là đủ toát mồ hôi cả người rồi. Sau đó là cảm giác ớn lạnh từ lưng vọt lên, lạnh đến mức phát hoảng.
Nếu yêu thích những câu chuyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Đồng Đội Của Tôi Lại Cắn Người Rồi, Làm Sao Bây Giờ hay Nghề Sư Tôn Nguy Hiểm, Ta Không Làm!
Bình luận truyện