Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 326: Cậu có yêu cầu gì?



Chính mình đang trong thời gian nghỉ kết hôn, nếu không phải là có chuyện gì cực kỳ trọng yếu, trên đơn vị tuyệt đối sẽ không gọi điện thoại cho chính mình. Chẳng lẽ, lại xảy ra vụ án lớn gì sao?

Nghĩ đến đây, Nhiếp Chấn Bang cũng có chút đau đầu. Ủy ban kỷ luật trung ương có vài cái phòng, khoa giám sát, nhưng lại độc có của mình là bận, giống như là tất cả tham nhũng đều chạy tới phòng năm vậy. Trên thực tế, Nhiếp Chấn Bang cũng không có suy nghĩ kỹ. Sáu cái tỉnh, thành mà hắn giám sát đều là nhưng khu có kinh tế phát triển. Khác với thời gian sau này, ở cái niên đại hiện giờ, khi mà phát triển kinh tế mới vừa đúng lúc mới khởi bước, khu vực kinh tế càng phát triển thì lại càng dễ dàng nảy sinh sự tham nhũng.

Ngay lập tức, Nhiếp Chấn Bang liền nghe điện thoại. Không đợi đầu bên kia nói chuyện, hắn liền mở miệng trước:

- Thư ký Tề, chào ông, tôi là Nhiếp Chấn Bang!

Nhưng, khiến cho Nhiếp Chấn Bang bất ngờ là, ở đầu dây bên kia, lại truyền tới tiếng cười sang sảng của Âu Dương Hạ:

- Ha ha, Chấn Bàng, tân hôn mừng rỡ. Ông già tôi đây ngay cả bánh kẹo cưới của cậu cũng chưa thấy đâu đấy.

Không ngờ là Âu Dương Hạ lại tự mình gọi điện thoại, Nhiếp Chấn Bang sửng sốt một hồi, lập tức cũng cười nói:

- Bí thư Âu Dương, nhìn ngài nói kìa. Bánh kẹo cưới với thuốc lá cưới đó, cháu đã sớm chuẩn bị xong sẵn rồi, chỉ chờ thời gian nghỉ kết hôn vừa hết là mang ngay qua đâu. Bí thư Âu Dương, ngài có dặn dò gì sao?

Tác phong của Âu Dương Hạ từ trước đến nay chính là đi thẳng vào vấn đề. Giờ phút này, mặc dù Nhiếp Chấn Bang đang ở trong thời gian nghỉ kết hôn, nhưng ông già này cũng gọi điện thoại tới mà không có chút do dự nào. Điểm này, cũng đủ để chứng minh Âu Dương Hạ là ai. Lúc này, khi Nhiếp Chấn Bang nói như vậy rồi, Âu Dương Hạ cũng nghiêm túc lại, lập tức nói:

- Ừ, tiểu Nhiếp này, bây giờ cậu lập tức đến ngay phòng làm việc của tôi. Có một số việc, tôi muốn nói với cậu.

Âu Dương Hạ nói như vậy rồi, Nhiếp Chấn Bang cũng không dám trễ nải. Giờ đã là bốn giờ chiều rồi nhưng Âu Dương Hạ vẫn muốn Nhiếp Chấn Bang tới ngay lập tức. Nhiếp Chấn Bang liền nói một tiếng với ba cô gái rồi bước vào thang máy xuống thẳng tầng một.

Sau nửa tiếng, Nhiếp Chấn Bang có mặt đúng giờ ở phía trước trụ sở làm việc của Ủy ban Kỷ luật trung ương, rồi đi lên thẳng tầng mười hai. Trong văn phòng của Âu Dương Hạ, nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang bước vào, Âu Dương Hạ liền mỉm cười nói:

- Tiểu Nhiếp đến rồi đấy à! Ngồi đi.

Đợi cho Nhiếp Chấn Bang ngồi xuống rồi, Âu Dương Hạ liền nghiêm mặt nói:

- Tiểu Nhiếp, một khoảng thời gian trước, bài phát biểu của Tổng bí thư trong hội nghị công tác kiêm tra kỷ luật trung ương đó, cậu cũng đã được biết tới rồi. Sau đó, nội các Chính phủ chính thức ban bố điều lệ tạm thời về tiêu chuẩn tiếp đãi công vụ quốc gia, đây là một sự ủng hộ cũng như một biểu hiện thái độ rất rõ ràng đối với công tác kiểm tra kỷ luật của chúng ta. Nhưng, đó cũng không phải là điểm cuối cùng.

Dừng một chút, Âu Dương Hạ lại nói tiếp:

- Ngay trong ngày hôm qua, nội các Chính phủ, Ban tổ chức trung ương đã liên hợp với Ủy ban kỷ luật trung ương và các bộ, ủy ban trung ương, thảo luận về một kế hoạch trao đổi, giao lưu cán bộ. Chính phủ chuẩn bị để cho rất nhiều cán bộ trẻ tuổi, cán bộ trung tầng, phân phối tới các đội ngũ cán bộ dưới địa phương. Sau đó, đưa các cán bộ dưới địa phương, trao đổi tới các bộ, ủy ban trung ương, hình thành một vòng tuần hoàn trao đổi cán bộ. Từ đó, tăng thêm học tập, để ứng phó được với cục diện công tác phức tạp như hiện nay, ứng phó được với tình trạng chống tham nhũng ngày càng ác liệt hiện giờ. Trong Ủy ban Kỷ luật đảng tổ chúng ta bên này, đã mở một hội nghị để bàn bạc một chút, Bí thư Ái Quốc đã tự mình chỉ đích Dương An Nah, lần này cậu cũng tham gia vào đợt trao đổi. Địa phương nào thì phía Ban tổ chức trung ương bên kia còn chưa liên lạc với tôi. Tuy nhiên, trao đổi là chắc chắn rồi. Bây giờ gọi cậu tới đây, chủ yếu chính là muốn hỏi qua một tiếng, chính cậu có ý kiến hay suy nghĩ gì không?

Trao đổi cán bộ?

Tin tức này cũng có đủ lực chấn động đấy. Từ năm kia, sau khi quốc gia ban bố “Điều lệ tạm thời về lựa chọn phân công cán bộ lãnh đạo” xong, tuy rằng bên trong điều lệ cũng có một phần nội dung về việc trao đổi cán bộ này, nhưng, một lần trao đổi với quy mô lớn như vậy, đây cũng là lần đầu tiên diễn ra. Trong ấn tượng, ở đời trước, phong trào trao đổi cán bộ giữa Đông và Tây bộ mới là cái đã mở màn cho chế độ trao đổi cấn bộ này. Lúc này đây, chỉ sợ cũng là bắt đầu từ cái lần trao đổi này mà mở màn rồi.

Hơn nữa, làm một cán bộ trao đổi, đó đều là đối tượng mà quốc gia khảo sát cũng như chú ý trọng điểm. Nói không khách sáo, không khiêm tốn thì, thậm chí, những nhà lãnh đạo của quốc gia sau này, chính là bình chọn và khảo sát từ bên trong những cán bộ này. Đây chính là một cơ hội tốt khó có được, chính mình là không có khả năng sẽ từ chối.

Ngay lập tức, Nhiếp Chấn Bang liền gật đầu nói:

- Bí thư Âu Dương, cảm ơn ngài, cảm ơn sự tín nhiệm và ủng hộ của tổ chức đối với tôi. Tôi kiên quyết phục tùng ý kiến của tổ chức. Tôi có tự tin sẽ ứng phó được với công tác mới và sự khiêu chiến mới này. Tôi tuyệt đối sẽ không làm phụ lòng kỳ vọng cũng như sự bồi dưỡng của tổ chức đối với tôi.

Năm nay khá đặc thì, ở Hoa Hạ, nhiệm kỳ của người lãnh đạo quốc gia lúc ban đầu là năm năm một lần. Sau đó, khi diễn ra cải cách rồi, nhiệm kỳ cũng tiến hành cải cách và điểu chỉnh tương ứng theo, hiện giờ đã là bốn năm một lần. Một một lãnh đạo của quốc gia, liên nhiệm hai nhiệm kỳ là nhiều nhất. Tính ra, năm nay đúng là năm bắt đầu của một nhiệm kỳ mới. Tổng bí thư Viên liên nhiệm cũng là chuyện ván đã đóng thuyền rồi.

Hơn nữa, có rất nhiều chuyện, Nam lão cũng đã buông tay. Cái gọi là, vua nào triều thần nấy, muốn duy trì được việc tuân lệnh trên dưới, cao thấp một lòng, điều chỉnh thích hợp cũng là chuyện nhất định phải làm, và cũng là chuyện rất hiển nhiên. Mà lần trao đổi cán bộ này, chính là do Tổng Bí thư Viên bố trí.

Giờ phút này, Âu Dương Hạ rất vừa lòng với cái thái độ tự tin này của Nhiếp Chấn Bang. Ngay lập tức, ông cũng gật đầu tán thưởng, nói:

- Được, cán bộ đi ra từ Ủy ban kỷ luật trung ương của tôi, chính là phải có một tinh thần phấn chấn như vậy. Dân gian bình phán một người vợ là xấu hay tốt, đó là phải lên được đại phòng, vào được phòng bếp. Ở chỗ của tôi đó, yêu cầu chính là, cán bộ đi ra từ Ủy ban kỷ luật chúng ta, phải làm được công tác kiểm tra kỷ luật, cũng phải làm được công tác phát triển kinh tế. Có tin tưởng là tốt rồi. Chuyện này cứ quyết định như vậy đi. Tôi dự đoán, ngày mai, phía Ban tổ chức trung ương bên kia sẽ có đồng chí liên lạc với cậu và yêu câu nói chuyện. Tôi bên này không còn chuyện gì nữa rồi. Cậu tới chỗ của Bí thư Ái Quốc một chuyến đi. Bí thư Ái Quốc đã dặn tôi phải bảo cậu tới chỗ ông ấy một chuyến đấy.

Trang Ái Quốc tìm chính mình, Nhiếp Chấn Bang lúc này cũng bắt đầu có chút thấp thỏm không yên. Đối với vị thủ trưởng số năm của quốc gia này, ấn tượng mà Trang Ái Quốc cho Nhiếp Chấn Bang vẫn luôn là rất thần bí.

Mang theo chút không yên đi vào văn phòng của Trang Ái Quốc, có lẽ là đã có lời dặn của Trang Ái Quốc từ trước rồi, nên Nhiếp Chấn Bang hoàn toàn không bị cản trở mà đi thẳng vào trong văn phòng chính. Giờ phút này, vừa nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang, Trang Ái Quốc cũng gật đầu một cái coi như có biết, rồi trầm giọng nói luôn:

- Tiểu Nhiếp đến rồi sao, ngồi đi.

Nhìn cử chỉ trầm ổn cũng khí độ của Nhiếp Chấn Bang, đối diện với chính mình, cho dù là không ít quan to của địa phương lẫn đại tướng nơi biên cương cũng đều có chút bỡ ngỡ, thế nhưng chàng trai này vẫn có thể bình tĩnh, trầm ổn như vậy. Ngoài ra, có không ít cán bộ cũng từng ngồi trong văn phòng của chính mình, như trên cơ bản, đều là ngồi nửa mông, một bộ nơm nớp lo sợ, nhưng cậu ta thì ngược lại, ngồi rất vững vàng, ổn định. Giờ phút này, Trang Ái Quốc cũng không khỏi không bội phục dần. Đây mới là khí độ của con cháu quý tộc, từ nhỏ được bồi dưỡng, gặp mặt các lãnh đạo lớn, không phải một cán bộ bình dân có thể so sánh được. Đương nhiên, điều này cũng chứng minh, cái tác phong làm đến nơi đến chốn, cụ thể của Nhiếp Chấn Bang.

Lập tức, Trang Ái Quốc cũng ngẩng đầu nhìn chăm chú vào Nhiếp Chấn Bang rồi nói:

- Chấn Bang à, lần này tôi tìm cậu tới, cũng không có chuyện gì khác, chủ yếu chính là chịu sự ủy thác của ông nội cậu, muốn trao đổi với cậu một hồi.

Nghe được câu này, cả người Nhiếp Chấn Bang đều ngây ngẩn lại. Chịu sự ủy thác của ông cụ, trao đổi với mình, điều này nói rõ, Trang Ái Quốc cũng là thuộc phe phái của Nhiếp gia. Nhưng, trước kia hắn quả thật là chưa từng gặp qua Trang Ái Quốc, cho dù là đời này hay là đời trước cũng vậy, đều không có nghe ông cụ nhắc tới qua, thật đúng là ẩn núp cũng đủ sâu đấy.

Ngẩng đầu nhìn thoáng qua Trang Ái Quốc, lúc này, Trang Ái Quốc cũng mỉm cười gật đầu, ý tứ này cũng đã rất rõ ràng. Đây là một loại biến tướng thừa nhận cái suy đoán của Nhiếp Chấn Bang.

Nhưng, quan hệ giữa Trang Ái Quốc và Nhiếp gia, cũng không phải chỉ đơn thuần là quan hệ phe phái đó. Đúng vậy, xác thực mà nói, hẳn dùng từ quan hệ hợp tác mới coi như là chính xác. Dù sao, đi tới cái vị trí hiện tại của Trang Ái Quốc, tiến hành quan hệ phe phái trên dưới đã không thích hợp nữa rồi. Hiện giờ, hẳn là lấy hình hợp tác cùng tồn tại làm chủ yếu.

Phe phái của Nhiếp gia, nhân tài trong cả dòng chính và chi thứ đã khô kiệt. Ông cụ không còn cách nào khác, chỉ có thể bỏ qua việc lựa chọn từ bên trong phe phái mà sử dụng người ngoài, đây là quyết định bất đắc dĩ không thể không đưa ra. Nhưng, đây cũng là nền tảng để có thể bảo tồn được sự kéo dài của Nhiếp hệ. Trí tuệ của ông cụ sâu xa như biển rộng, vượt xa cái mức độ mà chính mình có thể đo lường được.

Tây Bắc bên kia, vô thanh vô tức toát ra một Lý Dật Phong. Giờ phút này, lại có một Ủy viên thường vụ Bộ chính trị. Dưới cái thân thể nhìn như vô cùng yếu đuối của ông cụ, rốt cuộc còn có bao nhiêu bí mật không muốn người biết nữa đây?

Nhìn thấy cảm xúc của Nhiếp Chấn Bang đã bình ổn lại rồi, lúc này, Trang Ái Quốc mới lần nữa mở miệng:

- Tiểu Nhiếp á, địa phương nhậm chức của cậu, bước đầu đã quyết định rồi. Lại nói tiếp, cái địa phương này, cậu hẳn là cũng không xa lạ gì, thành phố Lương Khê của tỉnh Giang Bắc.

Vừa nghe thấy tên của địa phương này, khóe miệng Nhiếp Chấn Bang lộ ra một cái đường cong. Không xa lạ gì, đúng là không xa lạ gì thật. Bởi vì, Lý Quốc Hoa ngay tại Lương Khê đảm nhiệm chức Ủy viên thường vụ thành ủy, Phó chủ tịch thường trực Ủy ban nhân dân thành phố.

Dừng một chút, Trang Ái Quốc tiếp tục nói:

- Tiểu Nhiếp à, ý của ông cụ là, nếu muốn tranh đấu, vậy cứ tranh đấu ngay chính diện đi. Người của Nhiếp gia, phải có can đảm và dũng khí như vậy. Cậu chắc cũng hiểu rõ, tình trạng sức khỏe của ông cụ, chỉ sợ không kéo dài được bao lâu thời gian nữa. Ông cụ hy vọng, trong lần tranh đấu chính diện này, cậu có thể gạt bỏ càng sớm càng tốt những nhân tốt bất định từ lúc nó chưa kịp nảy sinh ra. Cậu rõ chưa?

Nhiếp Chấn Bang gật gật đầu. Hiện giờ, ông cụ là chuẩn bị đập nồi dìm thuyền để tử chiến đến cùng rồi. Ông cụ rất rõ ràng, sinh mệnh của chính mình không còn lâu nữa rồi. Mà Lý Quốc Hoa, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sẽ là đối thủ lớn nhất của Nhiếp Chấn Bang. Tuy rằng, Lý Quốc Hoa có thân phận là người đã lưu học ở phương Tây, nhưng, có sự ủng hộ của Lý gia, mặc kệ phát triển thế nào, việc trèo lên đỉnh cũng không phải là không được. Dù sao, việc lưu học ở phương Tây, có ảnh hưởng tới việc trèo lên đỉnh, đó cũng chỉ là quy tắc ngầm. Mà thế nào nghĩa là quy tắc ngầm, ý nghĩa chính là cái luật bất thành văn, kẻ có thực lực cường đại là có thể tạo ra quy củ. Nhưng, nếu như mình trở thành người đưa ra quy tắc đâu?

Cho nên lúc này, ông cụ mới sắp xếp cho Nhiếp Chấn Bang vào Ủy ban Kỷ luật. Bởi vì, Ủy ban Kỷ luật cũng có một cái quy tắc ngầm đối với những người đã từng du học ở phương Tây. Như vậy, là co thể đánh tan sự thù hận và sự lo lắng của Lý gia. Chuyển dời tầm mắt, quả nhiên là đa mưu túc trí. Thừa dịp ông cụ còn ở, còn chống đỡ được, lúc này liền đè Lý Quốc Hoa xuống, vậy thì sau này, Lý gia cho sù muốn đối phó Nhiếp Chấn Bang nhưng mà đã không còn Lý Quốc Hoa cạnh tranh cùng nữa. Như vậy, áp lực của Nhiếp Chấn Bang sẽ giảm bớt đi rất nhiều. Hơn nữa, Nhiếp Chấn Bang ở ủy ban kỷ luật không lâu, cũng chỉ là một cán bộ trung tầng, như vậy thì số người đắc tội cũng không nhiều, do vậy cũng giảm thiểu tới mức thấp nhất ảnh hưởng của ủy ban kỷ luật. Trên thực chất, thời gian lý lịch ở Ủy ban kỷ luật cũng không tạo ra ảnh hưởng lớn đối với Nhiếp Chấn Bang. Một bước đi này của ông cụ, cực kỳ chặt chẽ, cũng thể hiện ra một cách hoàn mỹ trí tuệ chính trị thâm hậu của ông cụ. Gia có nhất lão như có nhất bảo. Hiện tại xem ra, các gia tộc ở thủ đô cũng không có coi thường việc chăm sóc, bảo vệ tốt sức khỏe của người già. Cũng không đơn thuần là vì mặt mũi của ông cụ mà trong một số chuyện, cũng có tác dụng rất lớn.

Giờ phút này, thông qua một câu nhắc nhở này của Trang Ái Quốc, Nhiếp Chấn Bang cũng đã suy nghĩ thấu triệt về cả quá trình bố trí của mình vừa qua Ngay lập tức, Nhiếp Chấn Bang liền gật đầu nói:

- Bí thư Trang, thành phố Lương Khê sao? Tôi muốn hỏi một chút, chức vụ cụ thể của tôi đại khái là?

Nghe câu hỏi này của Nhiếp Chấn Bang, Trang Ái Quốc cũng chỉ hơi mỉm cười, ánh mắt cũng có chút quái dị, rồi mới nói:

- Căn cứ sắp xếp, lần này, cậu điều nhiệm tới thành phố Lương Khê sẽ đảm nhiệm chức vụ Phó Bí thư thành ủy Lương Khê, Phó Chủ tịch ủy ban nhân dân thành phố Lương Khê, quyền chủ tịch thành phố.

Nhiếp Chấn Bang trợn mắt, há hốc mồm, có chút ngạc nhiên. Khó trách Trang Ái Quốc lại có vẻ mặt mang theo chút quái dị vậy. Thật đúng là hiện thế báo mà. Lúc Chu Thần ở thành phố Tân Lê, không phải ngồi đúng vào cái vị trí này của mình sao? Điểm khác biệt là, khi đó chính mình là Bí thư Thành ủy, còn Lý Quốc Hoa cũng là đang đứng ở cái vị trí xấu hổ lúc trước của Bạch Lực Khắc.

Lúc này đây, Lý Quốc Hoa dám làm giống như chính mình vậy sao, kéo phiếu trong cuộc đại hội đại biểu nhân dân thành phố? Trong lòng Nhiếp Chấn Bang cũng có chút mong đợi.

Bên này, lời nói của Trang Ái Quốc cũng chưa có hết, lập tức Trang Ái Quôc lại nói tiếp:

- Tiểu Nhiếp à, lần nhậm chức này, cũng không khác là bao so với tình huống của cậu ở thành phố Tân Lê năm đó. Chẳng qua, nhân vật tiến hành thay đổi vị trí rồi. Lần nhậm chức này, khó khan của cậu cũng không nhỏ. Tỉnh Giang Bắc dù sao vẫn do Lý gia chiếm chủ đạo. Cho nên, ý của tôi là, trong vấn đề ứng cử viên đó, chính cậu có suy nghĩ gì hay không? Cậu có yêu càu gì thì cứ việc nói ra, tôi giúp cậu bố trí.

Cái sự ủng hộ này, có vẻ càng chin chắn hơn rất nhiều so với lúc trước, khi mà Lý Quốc Hoa bố trí cho Chu Thần đến thành phố Tân Lê đó. Dù sao, thành phố Tân Lê bên kia, tuy nói cũng là có Lý hệ tham gia vào, nhưng trên thực chết, vẫn là do Lý Quốc Hoa bố trí là chihs. Nếu muốn Lý Quốc Hoa có thể làm được tới mức chín chắn được như Trang Ái Quốc vậy thì rất hiển nhiên, đây là điểu không thực tế. Mà việc bố trí như vậy của Trang Ái Quốc, ý tứ đã rất rõ ràng, cậu có người nào muốn mang theo tới đấy hay không? Với một nơi ở mới hoàn toàn xa lạ, dẫn người đi theo đối với Nhiếp Chấn Bang mà nói, khi tiến hành khai triển công việc cũng sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.

Trầm ngâm một hồi, Nhiếp Chấn Bang cũng gật đầu nói:

- Bí thư Trang, chuyện này diễn ra quá đột ngột. Đối với tình huống của thành phố Lương Khê, tôi cũng không biết. Trong khoảng thời gian ngắn, tôi thật sự còn không có thể trả lời được chính xác câu hỏi của ngài. Như vậy đi, xin ngài cho tôi một ngày thời gian. Tôi suy nghĩ kỹ lại một chút, ngày mai tôi sẽ trả lời lại ngày, như thế nào?

Trùng Sinh Thế Gia Tử

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv