Tiếng o o theo quy luật đang không ngừng phát ra từ chiếc miệng nhỏ nhắn, khiến buổi trưa hè dường như càng trở nên nóng hơn. Người đang ngủ say giấc nồng hoàn toàn không cảm nhận được một ánh mắt căm tức của người đang đứng đầu giường đang chăm chú nhìn mình.
Đông Phương Nhạc Nhạc, muội thức dậy cho ta. Ngay cả trong giấc mộng cũng không quên việc ăn uống. Hai khuôn mặt giống y như từ một khuôn đúc ra, đối diện nhìn lẫn nhau, nhưng khí chất lại quá mức khác biệt, một thì vô cùng tinh quái, một cái khác còn lại là khờ dại chất phác. Hai nàng hôm nay ra ngoài du ngoạn để tìm tướng công cho mình.
Bên Bách Hiên phía bắc một tiếng nam tử rống giận. Thì ra là tam thiếu gia của họ vì không muốn an mà bực tức đến vậy. Từ nhỏ, Triển Mộ Bạch đã rất thiên phú về trù nghệ, năm ấy mười sáu tuổi, đã mang trọng trách đầu bếp của tửu lâu lớn giúp gia đình hắn làm ăn phát triển. Cho đến khi triều đỉnh mở cuộc thi tìm Ngự Trù nhưng tối trước khi đi thi nhà hắn bị người khác phóng hoả làm cho cháy rụi dung nhan hắn cũng bị phá huỷ từ đó hắn không ra ngoài nữa. Trong một lần tình cờ nàng đã ăn vụng món ăn của chàng nấu và tấm tắc khen quyết lấy chàng làm tướng công. Nhờ có nàng mà tâm tính chàng tốt lên rất nhiều.
Bình luận truyện