Thạch Tuấn Nham đối với cuộc sống của hắn vẫn rất hài lòng, hắn cũng không phải đại gia hay thương nhân giàu có gì mà chỉ là một nhân viên văn phòng cao cấp bình thường, chính mình còn có một không gian tùy thân luôn mang theo bên người, cho tới bây giờ hắn cũng chưa từng phiền não về vấn đề tiền tài, có thể nói hắn là một người vô sản độc thân nhưng rất cá tính và nổi bật, ngoại trừ việc thương tiếc phụ mẫu mất sớm ra thì hắn cảm thấy cuộc sống tẻ nhạt ngày lại ngày trôi qua này vẫn rất thoải mái, thỉnh thoảng cũng có nghe được một số người nói nếu mình có thể xuyên không và trọng sinh thì hay biết mấy, lúc đó hắn sẽ nhổ nước miếng nói lời ác độc: “Thực sự là thiếu não mà.”
Thế nhưng không nghĩ tới hắn sau một giấc ngủ tỉnh lại vậy mà lại có thể trọng sinh, khuya ngày hôm trước khi hắn vừa mới cùng bạn gái của mình trải qua một buổi tối lãng mạn tốt đẹp, kết quả ngày hôm sau mở mắt ra liền phát hiện cả người thay đổi vị trí. Chẳng lẽ là mình đang nằm mơ? Không hề, hắn đã xuyên không tới thanh triều, hơn nữa còn trong hình dạng một đứa con nít?! Hắn khóc đây, hắn trước kia không tin vào mấy chuyện này, bây giờ lại xảy ra ngay với hắn. Ông trời trêu ngươi hắn sao?
Bình luận truyện