Một người trọng giang sơn không trọng mỹ nhân nhưng rồi vì tình yêu mà buông bỏ tất cả, bản thân chịu 9 kiếp cô độc chỉ đổi lấy một nụ cười của người yêu. Anh rất đáng thương, sinh ra đã là hoàng tử của thứ phi, vì cuộc sống, vì giang sơn mà tốn cả cuộc đời đấu trí đấu lực nhưng chẳng ai có thể xoa dịu và thấu hiểu.
Tình yêu của anh quá bá đạo, quá nắm giữ, mà những gì quá thường không tốt. Vì giang sơn mà lợi dụng cả người yêu, dồn người yêu và người yêu hắn vào tử lộ rồi hủy tình yêu của họ vì muốn chiếm giữ. Chẳng ai hiểu nổi tình yêu của anh và có lẽ rất ghét anh. Anh tranh đấu không nổi còn bị cho uống thuốc quên tiệt mọi thứ, liệu có được hạnh phúc tới cuối đời hay không?
Khi vở kịch mang tên báo thù kéo màn, La Duy mới hiểu đây lại là một hồi số mệnh tình kiếp. Đế vương kia, người yêu kiếp trước, ái nhân kiếp này, tân đế của quốc gia thù địch, ai mới là phu quân chân chính? Làm ai thương tổn, giấc mộng anh hùng, thiên thu bá nghiệp, vạn dặm giang sơn, phồn hoa tan như mây khói, dùng trăm năm tịch mịch của ta đổi lấy nụ cười của một kiếp, liệu có đáng hay không?
Bình luận truyện