Nữ chính - Bùi Hoan, là diễn viên hạng ba. Tuy không nổi tiếng nhưng sống khá thoải mái, vì chồng cô - Tưởng Duy Thành, là "ông lớn" đứng sau nên không ai dám xử dụng quy tắc ngầm với cô. Bùi Hoan còn là người lớn lên ở hắc đạo, Tam tiểu thư của Kính Lan Hội. Cô và "Hoa tiên sinh" có một đoạn tình cảm yêu hận, kết tinh của mối tình ấy là Sênh Sênh. Nam chính trong ngôn tình thường là một người đàn ông không chỉ giàu có, quyền lực mà ngoại hình còn khỏe mạnh. Nhưng ở Hoa Thiệu Đình của Huyền Mặc lại là một người đàn ông mắc bệnh tim, nhìn qua có vẻ yếu ớt, nói ít nhưng từng lời thốt ra là quyền lực, là nỗi khiếp sợ của người khác.
Chủ nhân của tổ chức ngầm này vô cùng tàn ác, anh gây thù chuốc oán nhiều nơi nhưng chưa từng có kẻ nào đủ sức đánh bại anh. Anh mắc bệnh bẩm sinh, quanh năm làm bạn với thuốc trợ tim và thiết bị y tế. Một người như vậy lại khiến thuộc hạ trên dưới phục tùng, vũ khí của anh là cái đầu chứ không phải cơ bắp. Trong những năm tháng thanh xuân đẹp nhất, Bùi Hoan đã yêu Hoa Thiệu Đình. Anh yêu cô, dung túng, chiều chuộng, sủng cô lên đến tận trời. Bùi Hoan không biết rằng cô chính là sinh mệnh của anh. Là người duy nhất khiến cho người đàn ông máu lạnh như anh luôn không kiềm chế được cảm xúc của mình.
Giữa họ có nhiều chuyện hiểu lầm khiến Bùi Hoan bỏ đi. "Ngày mùa thu của sáu năm trước cô sống chết mang theo cốt nhục trong bụng trốn khỏi Kính Lan Hội, con gái cô bắt buộc phải gửi vào cô nhi viện, cô bước vào làm dâu nhà họ Tưởng, làm vợ của Tưởng Duy Thành. Tết Trung thu của sáu năm sau cô quay trở lại, để tính toán những hận thù còn sót lại. Cô bước vào Kính Lan Hội, trước mặt tất cả các đường chủ, cô chĩa súng bắn thẳng về phía Hoa Thiệu Đình. Giây phút tiếng súng vang lên, cô hiểu rằng nếu anh chết đi, bản thân cô cũng không thể sống nổi, cô vĩnh viên cũng không thể quên anh."
Bình luận truyện