Một cô gái thô lỗ ích kỷ may mắn nhặt được một chàng trai dịu dàng yêu cô vô cùng. Tình yêu và hạnh phúc cách nhau bao xa? Liệu phải dùng bao nhiêu thời gian để thay đổi? Một cô gái thô lỗ ích kỷ cùng một chàng trai dịu dàng. Liệu chuyện tình của họ rồi sẽ đi về đâu?... ‘Tùy Kỳ’ của tôi ở phương Bắc, đó là một thành phố cách tôi hơn 1200 cây số. Mà anh ở nơi này vĩnh viễn mang họ ‘Phương’.
Vào một mùa đông bình thường như bao mùa đông khác, Mạc Tùy bị buộc phải nhặt về một anh chàng ăn xin. Vì anh ta chẳng nhớ được gì nên cô liền đặt tên cho anh ta là Tùy Kỳ. Tùy Kỳ sau khi nếm trải hết đắng cay trên đời đã được Mạc Tùy tặng cho một cuộc sống bình thường. Anh được ăn một ngày ba bữa, mặc quần áo sạch sẽ, có một công việc ổn định và thu nhập để nuôi sống bản thân. Tuy rằng Mạc Kỳ chẳng làm chuyện gì tốt, thời điểm nuôi Tùy Kỳ cũng rất nô dịch anh nhưng bọn họ đã bên nhau từng bước trải qua vô số kỷ niệm. Cho đến ngày Tùy Kỳ bị người nhà tìm được, mọi người nói với anh và Mạc Tùy rằng, “Tùy Kỳ không phải Tùy Kỳ, anh ta tên Phương Như Thần.”
Bình luận truyện