Hoàng Tử Hà và Lý Thư Bạch lên đường đến Thành Đô nhằm lật lại vụ án năm xưa của Hoàng quận thú. Xuất phát chẳng bao lâu thì Kỳ Lạc quận chúa, một người như mô tả là thân cô thế cô, không có tính uy hiếp gì kéo đến tai họa chết người. Qùy vương bị hành thích trọng thương. Khoảng thời gian hai người ở bên nhau, Hoàng Tử Hà từ từ mới nhận ra rằng thì ra mối quan hệ giữa nàng và Lý Thư Bạch giống như đã không còn như lúc đầu. Khi hắn chia sẻ với nàng những bí mật thầm kín, chính hắn cũng nói rằng: “Vì bây giờ chúng ta khác rồi.”
Không hiểu là khác như thế nào, nhưng những khi cô cảm thấy hoang mang, lo sợ thì Lý Thư Bạch lúc nào cũng ở bên cạnh, luôn luôn là “Đừng lo, đã có ta ở đây”. Hắn vì nàng nửa đêm đi quật mộ, vì nàng không ngại chắn tên khiến bản thân lâm vào nguy hiểm…Sự thật nghiệt ngã khi chính nàng luôn cho rằng mình bị oan, nhưng khi chân tướng từ từ được vén lên, không khác gì một lưỡi đao đâm thấu tâm người tìm tòi nó. Còn gì đau đớn hơn khi biết rằng chính bản thân mình đưa đến cái chết cho người thân của mình? Ánh dương một thời nàng si mê, người kiến tạo nên thanh xuân đẹp đẽ của nàng lại là người đẩy nàng đến nơi cùng trời cuối đất, nhà tan cửa nát.
Là hận nhưng cũng không phải hận, là yêu nhưng lại càng không phải là yêu, đơn giản chỉ mong đời đời kiếp kiếp đừng bao giờ gặp lại. Vén lên được bức màn bí ẩn của vụ án năm xưa, trả lại cho Hoàng Tử Hà thân phận trong sạch, nhưng vẫn chưa thể lôi ra được kẻ ở trong bóng tối. Những nghi vấn lại dấy lên mở đầu cho một câu chuyện mới sắp sửa bắt đầu. Ai là hung thủ? Hung khí là gì? Và vì sao người nọ lại làm như vậy?
Bình luận truyện