Có một câu chuyện buồn cười về những cái không thể nào buồn cười hơn nữa. Khoa Yết Ny chính là một tiểu thuyết gia điển hình. Cô chỉ ngồi nhà đánh máy và gửi cho các nhà sản xuất, tầm tầm cũng kiếm được thu nhập ổn định. Có cái cô là người nhạy cảm, tràn đầy cảm xúc. Vào một đêm, khi cô đang đánh máy thì chuông cửa vang lên. Khoa Yết Ny nhìn xuống tay, đồng hồ đã điểm 11 giờ tối, không biết ai còn đến tìm cô giờ này? Cô khoác vội chiếc áo len lên người rồi ra ngoài mở cửa. Vừa mở cửa cô phát hiện ra một đứa bé khoảng tầm hai đến ba tháng tuổi. Cô tự hỏi không biết ai lại để con trước cửa nhà của cô?
Bình luận truyện