Buổi chiều Tống Vịnh Nguyệt còn có tiết học, tạm biệt Tưởng Sơ Huyền xong, cô lập tức về ký túc xá soạn tập vở rồi vội vàng đến khu phòng học để kịp giờ lên lớp.
Mới qua một đêm, tin tức về lễ thành hôn của Tống Thanh Liên đã hot lên rầm rộ trên khắp các trang mạng xã hội, dọc trên hành lang của tòa nhà dạy học, có rất nhiều người đều đang hăng say bàn tán về hôn lễ thần tiên kia.
Tống Vịnh Nguyệt đi không nhanh, vừa vặn cũng loáng thoáng nghe được một vài lời nói tràn ngập cảm xúc hâm mộ.
"Hôn lễ có rất nhiều minh tinh trong giới showbiz tham gia đó, trong những tấm hình mà Tống Thanh Liên chia sẻ trên cá nhân, có mặt hơn hai mươi diễn viên cùng ca sĩ, chưa kể tới mấy vị biên kịch và đạo diễn nổi tiếng khác."
"Idol Trần Kỳ của tớ cũng đến dự, nhưng hình như anh ấy tham gia với tư cách là bạn của chú rể, bởi vậy trên trang cá nhân chỉ đăng ảnh chụp hình với Cố Lan."
"Mấy idol hot nhất thời nay đa phần đều xuất thân từ danh gia cả, mà vòng xã giao của hội con cháu thượng lưu loanh quanh cũng chỉ có mấy người, quen biết nhau là điều dễ hiểu."
"Nhưng cậu có để ý không, trong đoạn phim quay lại quá trình diễn ra hôn lễ được đăng tải, có cảnh ba người hai nam một nữ lọt vào ống kính, mà cái đáng nói là, hai nam đó lần lượt là Tưởng Sơ Huyền và Trần Kỳ, nhưng cô gái duy nhất ngồi cùng với họ lại là Tống Vịnh Nguyệt."
"Gì vậy, thấy sang bắt quàng làm họ sao?"
"E là vậy."
"Nghĩ bản thân được chọn làm mẫu chụp hình cho Tưởng Vọng thì liền với đến được Tưởng Sơ Huyền ư? Cô ta có tự thấy mình mặt dày không trời?"
"Còn Trần Kỳ nữa, đó giờ anh ấy nổi tiếng là không thân cận với phái nữ, ngoại trừ bạn bè thân thiết, anh ấy sẽ không chủ động đến gần ai. Mà trong video quay được, Tống Vịnh Nguyệt lại ngồi ở ngay bên cạnh hai người kia. Đúng là khiến người ta chán ghét mà."
"Tống Thanh Liên có người chị em như cô ta cũng thật khổ tâm, quá mất mặt."
Lời đồn ác ý giống như tằm ăn rỗi, một truyền mười, mười truyền trăm, đến hôm sau, chuyện Tống Vịnh Nguyệt trơ trẽn làm thân với Tưởng Sơ Huyền cùng Trần Kỳ đã lan rộng ra toàn trường.
Đối với việc này, Tống Vịnh Nguyệt đã sớm tập mãi thành thói quen.
Rất có ý vị thanh giả tự thanh.
Văn Kỳ ngược lại tức thành cá nóc, ở trên diễn đàn trường kịch liệt gõ chữ phản bác tin đồn vô căn cứ.
Tống Vịnh Nguyệt khó khăn lắm mới dỗ cho cô nàng bình tĩnh lại.
Sáng thứ năm, Trần Kỳ có được số liên lạc của cô từ phía Tưởng Sơ Huyền, trực tiếp gửi sang một tin nhắn, bảo cô đầu giờ chiều nay sắp xếp thời gian đến Tinh Vân để ký hợp đồng.
Tống Vịnh Nguyệt đã biết trước chuyện Trần Kỳ giúp cô đi cửa sau, nhưng cũng không thể làm giảm bớt chút nào tâm trạng hồi hộp của cô.
Bắt đầu từ giữa trưa, Tống Vịnh Nguyệt đã liên tục đứng ngồi không yên, đợi đến khi đồng hồ điểm một chiều liền vội bắt xe đi đến tòa nhà Tinh Vân nằm trên con đường xa hoa bậc nhất trong thành phố.
Không hổ danh là công ti quản lý top đầu trong ngành giải trí, quy mô của Tinh Vân đặc biệt hoành tráng hơn hẳn các tòa nhà xung quanh, dù là trang hoàng bên ngoài hay nội thất bên trong đều thể hiện ra phẩm vị hơn người, không quá phô trương lại mười phần sang quý.
Tống Vịnh Nguyệt đi vào từ cửa chính đến thẳng quầy tiếp tân, nói rõ tên của mình.
Nhân viên đã được căn dặn từ trước, lập tức dẫn đường cho Tống Vịnh Nguyệt đến trước văn phòng làm việc của người đại diện có năng lực dẫn dắt top đầu trong cả công ti.
Tống Vịnh Nguyệt nói cảm ơn với nhân viên dẫn đường, sau đó cố ý điều chỉnh lại quần áo của bản thân một chút rồi mới gõ nhẹ hai cái lên cánh cửa đóng chặt.
"Mời vào." Có tiếng nói lạnh nhạt của đàn ông khẽ khàng vọng ra.
Tống Vịnh Nguyệt hít sâu một hơi, tự mình khích lệ tinh thần rồi đẩy cửa đi vào bên trong.
"Xin chào, em là Tống Vịnh Nguyệt."
Cô tính toán giữ một khoảng cách hợp lý với bàn làm việc, nơi mà một người đàn ông văn nhã thoạt nhìn chỉ vừa qua ngưỡng 30 đang ngồi xử lý công việc.
Người đàn ông liếc nhìn cô, gật đầu nói: "Xin chào, tôi là Dư Cảnh Đồng."
Tống Vịnh Nguyệt nhẹ cúi người lễ độ, sau khi đứng thẳng liền nở nụ cười với độ cung tiêu chuẩn.
Dư Cảnh Đồng nhướn mày nhìn cô vài giây, sau đó ra hiệu cho cô ngồi vào chiếc ghế sofa mềm mại đặt trong góc phòng, bản thân cũng rời khỏi bàn làm việc, đi đến bên máy lọc nước rồi rót một ly nước lạnh đưa qua.
Tống Vịnh Nguyệt nói cảm ơn, nhận lấy ly nước rồi thuận theo Dư Cảnh Đồng, quy củ ngồi vào một chiếc ghế đơn. Tư thế ngồi thẳng lưng cực kì tao nhã, ánh mắt hơi hạ, vừa không thẳng thừn nhìn chằm chằm khiến người ta cảm thấy khó chịu, cũng không phải kiểu nhìn lảng tránh gợi vẻ e dè tự ti.
Dư Cảnh Đồng cũng ngồi xuống phía đối diện, nheo nheo mắt, cẩn trọng quan sát rồi đánh giá cô.
Từ khi bước vào trong phòng, Tống Vịnh Nguyệt đều giữ bản thân ở trạng thái tốt nhất, thần tình tự nhiên, mắt không nhìn loạn, rất có ý tứ, có thể nhận ra đây là một người tu dưỡng không tồi.
Hơn cả, ngoại hình của cô cũng rất dễ ghi được cảm tình, tóc đen dài được cột gọn gàng, mặt trang điểm nhẹ, sạch sẽ khoan khoái. Ấn tượng nhất hẳn là đôi mắt trong veo sáng rỡ, nhìn lâu sẽ thấy cực kì rung động.
Nếu người đến là một cô gái nuôi mộng trở thành idol thì với vẻ ngoài chỉ ở mức khá tinh tế như này, Dư Cảnh Đồng có thể không cần bận tâm suy nghĩ, trực tiếp từ chối là được.
Nhưng Tống Vịnh Nguyệt lại đến với tư cách là một diễn viên, còn là sinh viên của trường đại học chính quy.
Bỏ qua những điều đó, dung mạo đạm mạc kia có lẽ không phải là điểm sáng thu hút ánh mắt người nhìn, nhưng đây tuyệt đối là một khuôn mặt đậm chất điện ảnh.
"Nghe nói, em tự mình thông qua thử vai trong bộ phim mới của Tiêu Lân?"
Tống Vịnh Nguyệt điềm đạm cười đáp: "Vâng."
Dư Cảnh Đồng: "Còn được mời làm người mẫu cho bộ sưu tập sắp tới của Tưởng Vọng?"
Tống Vịnh Nguyệt vẫn như cũ mỉm cười: "Đúng ạ."
"Ừm..." Dư Cảnh Đồng vắt chéo chân, nghiền ngẫm nói: "Tự thân đã có nhân mạch, ngay cả Trần Kỳ cũng lót đường cho em, em rốt cuộc đang có lợi thế gì, không bằng nói với tôi một chút, về sau ngộ nhỡ có xảy ra chuyện gì thì tôi cũng có biện pháp phòng ngừa từ trước mà kịp thời giải quyết vấn đề."
Tống Vịnh Nguyệt nhã nhặn uống một ngụm nước, sau đó lời ít ý nhiều mà nói rõ về chuyện kết hôn với Tưởng Sơ Huyền.
"Ra vậy." Dư Cảnh Đồng bình thản tiếp thu, lại gật gù, "Nếu từ đầu Tưởng tổng đã chuẩn bị chu toàn cho em tiến vào giới, vậy xem như chuyện này không cần phải lo lắng gì thêm... ừm... được rồi."
Dư Cảnh Đồng thư thả đứng dậy, ở bàn làm việc lấy ra một bản hợp đồng kèm với bút máy: "Em đọc qua đi, không có vấn đề gì thì ký tên vào là được."
Tống Vịnh Nguyệt vươn hai tay đón lấy, nhanh chóng đọc qua một lượt rồi dứt khoát ký tên.
Dư Cảnh Đồng nhận lại bản hợp đồng, rốt cuộc cũng chịu nở nụ cười đầu tiên: "Hoan nghênh em gia nhập Tinh Vân."
"Cảm ơn anh."
"Trước tiên là về bộ phim sắp quay, và cả việc làm người mẫu cho Tưởng Vọng đều là công việc riêng em đã nhận lời từ trước, cho nên công ti sẽ không can thiệp vào. Nhưng bắt đầu về sau, chúng ta sẽ phải cùng nhau phối hợp, em hiểu chứ?"
Tống Vịnh Nguyệt gật đầu: "Vâng ạ."
"Vậy được rồi. Trần Kỳ đã sớm nói qua về ý định đưa em tham gia show thực tế Mây Ngang Trời, tôi sẽ liên hệ lại với bên tổ chương trình, thời gian cụ thể thế nào thì sẽ thông tin đến em sau. Hôm nay đến đây thôi, em có thể ra về trước."
Tống Vịnh Nguyệt đứng dậy khỏi sofa, nghiêm túc cúi người nói cảm ơn Dư Cảnh Đồng, sau đó liền mang theo tâm trạng tốt đẹp rời khỏi Tinh Vân.