Có một cô em gái là hủ nữ đúng là một nỗi đau ngọt ngào a, nhờ vào trình độ dụ dỗ cũng như đe dọa thành thần của nó mà cậu chính thứ bị kéo vào hàng nam hủ, sau đó dần dần bị dẻ cong từ lúc nào không hay, ít nhất đó là những gì mà cậu nghĩ đến. Sau một thời gian đắm chìm trong thế giới của những chàng công cường hãn và tiểu thụ dịu dàng đã khiến cho Mộ Mục dần dần không xác định nổi tính hướng của mình nữa, thậm chí có một ngày cậu lại phát hiện ra, hình như đối với các em gái chân dài, ngây thơ vô số tội ở ngoài đời cậu lại chẳng hề còn chút xíu hứng thú nào như lúc trước. Quá hoảng hốt, rốt cuộc cậu đành phải từ bỏ BL văn để quay sang những cuốn ngôn tình nhan nhản bây giờ, nhưng mà đau khổ thế nào lại tóm ngay phải một cuốn theo chuẩn Mary Sue khiến cho người ta cảm thấy không thể nào nuốt trôi nổi, vậy là cậu đành quay trở về với thế giới nam nam ngọt ngào.
Cũng bởi tác dụng phụ của áng văn đáng sợ tối hôm đó mà lần tiếp theo tỉnh dậy, Mộ Mục liền phát hiện mình xuyên qua mất rồi, không biết cô em gái đang yêu của mình ở ngoài đời thực phát hiện ra điều này có buồn nhiều không, nhưng mà cậu vẫn cứ phải sống. Nam nhân mà cậu mượn xác lại là nam phụ trong chính cuốn truyện kia, là một con người dịu dàng, ôn nhu, gương mặt đẹp đẽ chuẩn đến từng đường nét, đặc biệt là đôi mắt phương xinh đẹp câu hồn người, chỉ tiếc rằng hắn lại có cái chất giọng mềm mại hệt như một cô gái, đó hẳn cũng là lí do vì sao nhân vật này thức ít nói trong áng văn chính thống. Vướng phải vô vàn những rắc rối, cuối cùng lại chẳng thể nào ngờ được bị phúc hắc công đẩy ngã rồi ăn sạch sành sanh.
Bình luận truyện