Thanh mai trúc mã, liệu có thể ở cạnh nhau? Thanh mai trúc mã, liệu có đúng với cái câu: Trúc mã không phải của thanh mai? Thanh mai trúc mã, trọn đời này có thể được hoàn thiện?
Yêu cậu, không phải là do tiếng sét ái tình khiến cho tôi loạn nhịp. Không biết vì nguyên nhân gì mà nảy sinh tình yêu, có lẽ, yêu cậu là do định mệnh? Hay là do thời gian ở bên cạnh cậu là quá dài? Cậu giống như là tia nắng ấm áp, sưởi ấm thế gian bằng nụ cười ngọt ngào. Cậu giống như là thiên thần với đôi cánh trắng, mờ mờ như ảo ảnh, hư hư thực thực khiến chẳng ai có thể xác định được.
Yêu một người không phải là sai, chỉ có thể trách vì yêu một người không yêu mình. Nhưng khi nhận ra, cậu cũng có tình cảm, vui chính là thứ cảm xúc chẳng thể nào diễn tả được. Yêu chính là như thế, là hi sinh thầm lặng. Nhưng cuộc đời mà, tại sao lại có thể trôi qua bình lặng như thế? Dâng hiến tình yêu, dâng hiến nụ cười, như vậy là đủ rồi! Cho dù có bao nhiêu hiểu lầm cũng có thể vượt qua. Chỉ cần chặng đường phía trước chúng ta còn nắm tay nhau, mọi dông bão sẽ đều hóa hư vô. Yêu, hứa sẽ yêu cậu mãi...
Bình luận truyện