Thiên Linh đại lục, Ngụy quốc, Thái Bình thôn. Dưới ánh nắng mặt trời chói chang, một đứa bé khoảng chừng 6, 7 tuổi đang đứng luyện quyền. Toàn thân đứa bé thấm đẫm mồ hôi, gương mặt non nớt hiện rõ vẻ mệt mỏi nhưng ánh mắt lại toát lên vẻ cương nghị hiếm thấy ở một đứa trẻ. Luyện xong đường quyền cuối cùng, đứa bé khuỵu hai gối xuống đất, ngửa mặt thở dài.
Đứa bé này tên là Thiên Chí, vốn là một thanh niên thế kỉ 21 ở Địa Cầu. Trong một lần đi chơi xa, xe của Thiên Chí đột nhiên mất lái lao xuống vực, linh hồn của hắn xuyên qua Thiên Linh đại lục nhập vào thân xác một đứa bé 6 tuổi cùng tên vừa qua đời. Từ đó, hắn tiếp nhận thân xác của đứa bé này, thế nhưng hắn thật sự không ngờ thân xác hắn xuyên qua lại là một phế thể không thể tu luyện.
Suốt một năm ở thế giới này, ngày nào hắn cũng chăm chỉ tu luyện nhập môn pháp quyết nhưng vẫn không thể nào ngưng tụ được nguyên khí. Thiên Chí nhìn cái bảng danh sách mà muốn phun một chậu máu. Con bà nó cái hệ thống này cũng quá không nể mặt đi, chẳng biết nói giảm nói tránh gì hết. May mà hắn còn có thiên phú yêu sư gỡ gạc chứ không chắc hắn tìm cái cây treo cổ mất.
Bình luận truyện