Ở trong một lần căn cứ bị tập kích hắn muốn thừa dịp hỗn loạn giết Liêu Võ, tự mình lên làm thủ lĩnh, kết quả bị Liêu Võ giết ngược lại, từ đó về sau căn cứ Đông thành hoàn toàn nằm trong tay Liêu Võ.
Đây là đại biểu điển hình có dã tâm không có thực lực, tự thân không mạnh, mời chào càng nhiều dị hóa nhân cũng chỉ có thể tuỳ thời xảy ra ngoài ý muốn.
Sắc mặt Liêu Võ trầm xuống:
- Anh lại có việc gấp gì?
Lý Xương Quảng âm trầm nói:
- Hỏi rất hay! Đội trưởng dị hóa nhân Triệu Đại Cương của tôi bị người giết, người giết hắn từng là ba người bỏ trốn khỏi căn cứ, bọn hắn giết đội trưởng của tôi rồi bỏ chạy, thành viên trong tiểu đội căn bản đuổi không kịp, bởi vì bọn họ lái xe tải! Căn cứ Minh Nhật có xe, những trụ sở khác cũng có xe, căn cứ chúng ta cho tới nay chỉ có một chiếc xe hơi nước rách rưới!
Thanh âm Lý Xương Quảng không nhỏ, còn kém chỉ vào mũi Liêu Võ mắng hắn vô năng.
Thanh âm giễu cợt truyền tới, một thanh âm vang lên:
- Nếu Lý phó thủ lĩnh không nhìn trúng xe hơi nước này, tôi sẽ đem xe lái đi rồi, Liêu thủ lĩnh, anh cảm thấy thế nào?
Mọi người:
- ..
Sắc mặt Liêu Võ phi thường khó xem:
- Xe hơi nước là tôi tư nhân mua xuống, không có quan hệ gì với căn cứ, ghét bỏ thì đừng mượn.
Lý Xương Quảng:
- ..
Lúc này Lý Xương Quảng mới đem tầm mắt chuyển qua hai người bên cạnh Liêu Võ.
- Hai vị này là..
Lý Xương Quảng không hiểu rõ nội tình của hai người, muốn cứu vãn nhưng Quý Hủ không cho hắn cơ hội, cũng không muốn lãng phí thời gian ở trong này.
Lúc này Quý Hủ đã xác định người né tránh mình khi nãy chính là Khúc Huỳnh.
Lá gan của bọn họ cũng thật lớn, lại dám trắng trợn đi vào căn cứ Đông thành dẫn dụ một đội trưởng dị hóa nhân, còn thành công báo thù.
Quý Hủ nói:
- Nếu xe hơi nước dùng không tốt, trong tay của tôi còn có xe khác, tỷ như xe tải, chỉ cần Liêu thủ lĩnh trả thù lao, lần sau chúng ta có thể nói chuyện mua bán xe tải.
Bỗng nhiên hắn như nhớ ra gì đó, lại nói:
- Đúng rồi, ba người bỏ trốn mà bọn hắn nói hiện tại là người của tôi, đứa con trai ngốc của Triệu Đại Cương ngược đánh nữ hài, thủ hạ còn đánh chết mẹ của nàng, bị người trả thù xem như trừng phạt đúng tội, nếu cảm thấy được không phục, cứ việc tìm tới báo thù.
Cánh dơi thật lớn mở ra, mọi người chỉ cảm thấy hắc ám chụp xuống, hai người sớm rời đi mặt đất bay lên trời cao.
Quý Hủ lại bổ sung một câu:
- Liêu thủ lĩnh, tôi chỉ thu năng lượng tinh thạch.
Trơ mắt nhìn thấy hai người bay đi, mọi người vẫn còn khiếp sợ.
Bọn họ nơi nơi tìm kiếm xe tải lại là của hai người này, còn chịu bán cho căn cứ của bọn họ!
Ba người bỏ trốn lại là người của bọn họ, còn đem nguyên nhân Triệu Đại Cương bị giết rõ ràng nói ra, ai cũng không phải người ngu, Triệu Đại Cương hãm hại người khác trước, giết mẹ ruột của người ta, không có đạo lý không cho người ta báo thù.
Có kỹ năng thì giết ngược lại, vô dụng bị người giết cũng là xứng đáng.
Hiện tại Dư Đông Niên lại mừng như điên, xem thái độ của Quý tiên sinh, rõ ràng là đứng phía bọn họ.
- Thủ lĩnh!
Giờ phút này Dư Đông Niên chỉ hận không thể lập tức đi giết cuồng thi tiến giai tích góp tinh thạch.
- Anh nên ước thúc thủ hạ!
Liêu Võ nói một câu, xoay người rời đi.
Xe tải của Quý Hủ tuy trọng yếu, nhưng quan trọng là năng lực dị hóa của hắn, đây là năng lực bảo hộ một trụ sở an bình.
Đầu óc Lý Xương Quảng kêu ong ong, ù tai nghiêm trọng, hắn chỉ cảm thấy xui xẻo cực điểm, cẩn thận mưu đồ cho tới nay vốn tưởng rằng sắp thành công, ai ngờ lại bị hai người đột nhiên xuất hiện quấy rầy kế hoạch?
Hắn tâm niệm muốn cướp xe tải, đừng mong đường hoàng lấy được, thiết kế chém giết.. được rồi, chỉ cần Liêu Võ mất, cả căn cứ Đông thành đều do hắn định đoạt, cơ sở lớn như vậy cướp mấy chiếc xe tải còn không dễ dàng?
Chỉ cần Liêu Võ chết, vậy không còn ai trở ngại được hắn!
- Phó thủ lĩnh, bây giờ chúng ta nên làm gì?
Thủ hạ nơm nớp lo sợ hỏi, bọn hắn cũng cảm thấy tình thế đang phát triển không tốt lắm.
Lý Xương Quảng đã hạ quyết tâm cầm thu dọn Liêu Võ.
- Đi về trước.
Bên kia Dư Đông Niên cũng nói:
- Thủ lĩnh, không thể tiếp tục để lại Lý Xương Quảng, gần đây hắn làm việc ngày càng càn rỡ, sớm muộn sẽ đưa tới tai họa cho căn cứ.