Bạn đang đọc truyện Tình Thâm Phùng Thời của tác giả Tô Lâu Lạc. Đôi khi, một vài câu nói của nhiều năm trước vẫn còn văng vẳng bên tai mà ngươi đã quên mất khung cảnh cùng cảm xúc lúc đó, chỉ nhớ rằng nó đã từng xảy ra. Ngay cả khi ngươi nhớ ước nguyện lúc đó, nhớ thời điểm đó trịnh trọng ra sao, thế nhưng ở hiện tại, những điều đó còn có ý nghĩa gì? Ngay cả ý ánh mắt của nàng có mấy phần ý cười ngươi còn nhớ không rõ. Ngay cả cha mẹ ngươi, bạn bè của ngươi, họ vẫn đang ở trước mặt ngươi mà cũng phải thận trọng từng câu từng chữ không dám nhắc đến, vì sợ nghe thấy một câu, chỉ có ngươi mới biết, ngươi đã thực sự không nhớ rõ.
Bởi vì ngươi đã nhớ lại quá nhiều lần mà khắc ghi từng đường nét rõ ràng của người đó dần dần bị mờ đi theo năm tháng, ngươi không còn nhớ được dáng vẻ của nàng nữa. Không khí có chút nặng nề, Thời Thanh Thu dùng tay trái vén mái tóc dài buông xõa trước tai, dùng tay phải cầm bút, hơi cúi đầu ký tên vào tờ giấy đặt ở trước mặt. Người bên cạnh giống như đồng thời cũng ký xong, hai người cùng nhau thu bút về. "Được rồi, chúc mừng hai người. Đợi lát nữa đóng dấu giấy chứng nhận liền xong." Nhân viên phụ trách đăng ký kết hôn nở nụ cười, lấy tờ giấy trước mặt hai người, xoay người rời đi.
Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Chiến Thần Vĩ Đại Nhất và Rể Quý Rể Hiền.
Bình luận truyện