Nữ chính chắc chắn xinh đẹp, lại vô cùng láu cá tinh ranh. Thông minh vô đối. Da thịt trắng noãn hồng nhuận, đại khái mới chỉ mười sáu tuổi, mặt mày nheo nheo, cười cười, miệng chúm chím nhẹ nhàng mím lại, dường như có chuyện gì đắc ý. Tuy không phải thiên hương quốc sắc, lại làm cho người ta thấy mà không thích nàng cũng khó.
Nàng là Điêu Điêu Tiểu Cửu, tám người đại nam nhân này là các sư huynh của nàng, nàng hôm nay muốn biết tám vị sư huynh không vào nhà nàng buổi tối ngủ không ngon giấc, lại không chào hỏi nàng, đều chạy đến cái nơi đầy Hoa nương (gái bán hoa) này để làm gì? Mà các anh nàng cũng rất thương nàng, đứa nào động chạm là xác định. Từ đêm hôm đó, nàng gặp bao nhiêu là rắc rối. Đã vậy còn bị ép hôn với kẻ nàng trước giờ không ưa nữa chứ? Ây da, cái số phận nàng đúng là hẩm hiu mà. Nhưng nàng thông minh lắm, còn lâu mới bắt nàng làm việc nàng không thích được.
Mong muốn của nàng cuối cùng cũng đã hoàn thành khi được ép gả gấp cho một mỹ nam yếu đuối, khăn voan đỏ cũng không thế giấu được nụ cười gian đắc ý vì vui sướng của nàng… Nhưng khi khăn voan mở ra, nàng mới chợt sửng sốt bất ngờ. Người trước mắt sao lại là… Hắn?!
Bình luận truyện