‘Vân Khương Mịch vỗ ngực, bảo đảm.
Lúc này Dương thái y mới rủ rỉ kể lại chuyện năm đó.
“Minh Vương phi, vỉ thần biết người cũng là người giàu cảm xúc!”
Ông ta thấp giọng, nói: “Nhưng thật ra chuyên năm đó của Trần quý phi, vi thần cũng từng nghĩ ngờ..”
Mười mấy năm trước, Dương thái y vẫn chưa phải là quan chính.
Mặc dù ông ta bước vào thái y viện đã được nhiều năm, nhưng bên trên vẫn có thái y có lý lịch lâu hơn đè ông ta. Muốn vượt hẳn mọi người, khó khăn làm sao?
“Lúc đó, ph tân được sủng ái nhất trong cung chính là Trần quý phi”
Lúc đó, Đức phi vẫn chưa vào cung.
Thậm chí Mặc Quốc Thiên vẫn chưa cải trang âm thầm đi tuần, vẫn chưa quen biết Đức phi Vi thế phi tần được sủng ái nhất trong cung chính là Trần quý phi.
“Thế lực nhà họ Trần lớn mạnh, Hoàng Thượng lại thiên sủng Trần quý phi Minh Vương phi có lẽ biết con đường tồn tại ở hậu cung, nếu như muốn sống sót trong cung, hoặc là được Hoàng Thượng sửng ái, hoặc là thế thực nhà bên mẹ lớn mạnh”
‘Vân Khương Mịch gật đầu.
Cô văn hiểu cái đạo lý này.
Ví dụ như Thục phi bây giờ, mặc dù không được Mặc Quốc Thiên sủng ái, nhưng lại có nhà mẹ chống lưng.
Nhà mẹ Đức phí ở xa bên ngoài kinh thành, không có sự chống lưng của nhà mẹ, nhưng lại có được sự sủng ái của của Mặc Quốc Thiên!
“Mà Trần quý phi năm đó, đều có hai thứ này”
Ánh mắt Dương thái y xa xăm, ông ta nói với y tứ sâu xa: “Nhưng thật ra ngoài hai thứ này ra, vẫn còn một thứ khác nữa”
“Đó chính là lòng người”
Nghe thấy lời này, Vân Khương Mịch liền biết chuyện năm đó nhất định không đơn giản như vậy!
Quả nhiên, cô lại nghe Dương thái y nói tiếp: “Tính tình Trần quý phi ngay thẳng, nhưng không giỏi lung lạc lòng người. Ngoài Hoàng Thượng ra, bà ấy ở trong cung, đi đâu cũng chỉ có một mình”
“Không kéo bè kéo cánh với những phi tần khác, cũng không lấy lòng hoàng hậu nương nương, và thái hậu nương nương!”
Thái hậu nương nương?
Mấy ngày nay, đây là chuyện thứ hai có liên quan đến thái hậu mà Vân Khương Mịch nghe nói rồi “Thật ra sau khi Trần quý phi phát bệnh, vi thần may mản được đi cùng với quan chính đại nhân thời đó đến chữa trị cho Trần quý phi”
Dương thái y khẽ thở dài một hơi, nói: “Chỉ là thần cũng chỉ có thể làm trợ thủ cho quan chính đại nhân, không thể đích thân bấm mạch cho quý phi được.
Lúc đó, quý phi đã bệnh nặng rồi”
“Bà ấy đang mang thai, vì để bảo vệ cái thai trong bụng, quý phi sống chết không chịu dùng thuốc”
‘Vân Khương Mịch cảm động trong lòng!
Đây chính là tình thương của mẹ nhỉ!
Trần quý phí sẵn lòng dùng tính mạng của mình để đối lại sự ra đời của Mặc Ví.
“Lúc đó thần có âm thầm hỏi quan chính đại nhân, rốt cuộc quý phi như thế nào. Nhưng mà quan chính đại nhân chỉ nghiêm túc dặn dò thần, muốn sống thì đừng hỏi những điều không nên hỏi”
Dương thái y cảnh giác, nhìn xung quanh.