Đến tận chiều cả nhà Hoắc gia mới đến Mĩ, chờ sẵn trước sân bay là mấy con xe xịn xò hãng Rolls-Royce. Người người trổ mắt nhìn xem đây là gia tộc nào mà giàu đến vậy.
Lại làm chấn động cả một vùng gần đó, Hoắc Thẩm Dịch bước ra khỏi xe rồi giang tay đón lấy Giản Kiều.
Hai con người xinh đẹp tựa tranh đúc ra thật mĩ mãn, Tần Ninh Ninh cũng từ ghế chính rời khỏi chỗ ngồi chạy đến cạnh Giản Kiều.
Cô thầm hỏi "Chị, chúng ta đi đến chỗ này làm gì vậy?"
Quả thật cô chỉ biết rằng Giản Kiều có ý định ra ngoài nên xin theo chứ không biết là đi đâu. Lắc đầu ngao ngán, người làm chị này thật không thể hiểu nổi tâm tính lương thiện, lạc quan của cô em trước mặt này.
"Chị cùng Dịch đi đón gia đình anh ấy, chắc em cũng biết Hoắc gia ở Trung Quốc nhỉ?" Giản Kiều nói.
"Ừm...hình như em chỉ quen mỗi ông Cảnh Hùng với một cái anh tên gì ấy nhỉ, lâu quá không gặp nên quên mất tên luôn rồi." Tần Ninh Ninh ấp úng suy nghĩ thật kĩ xem có quen ai ngoài ông nội của Hoắc Thẩm Dịch hay không thì hình ảnh một cậu con trai không rõ hiện lên trong đầu cô.
Người đó chắc hẳn không phải là Hoắc Thẩm Dịch vậy thì có thể là Hoắc Thiếu Khanh rồi.
Điểm giờ đã chuẩn, đúng lúc này cả gia đình Hoắc gia đi ra khỏi trung tâm. Diệp Linh vừa thấy Giản Kiều thì liền chạy đến, vui cười lên tiếng hỏi han "Nào, quay một vòng cho cô xem dạo này con có mập lên chút nào không? Hai đứa nhóc trong bụng con nó có quậy không?"
Giản Kiều gượng gạo cười, có cần làm quá như này không nhỉ? Nhưng nghĩ thế nào thì Giản Kiều vẫn làm theo lời của Diệp Linh.
Còn về Tần Ninh Ninh thì lại bị Hoắc Thiếu Khanh thu hút hết hồn rồi. Chẳng hiểu sao nhưng cái cảm giác tim đập thình thịch, hơi thở khó nhằn như này lại xuất hiện ở cô chứ.
"Thôi đừng quậy nữa, để con bé yên đi." Hoắc Nguyên Đình kéo vợ mình lại, sự năng động này cũng nên kiềm chế chút mới ổn được.
"Ông, bà, con đặt phòng ở khách sạn giúp cả nhà rồi. Đi thôi." Hoắc Thẩm Dịch nói.
Anh dắt Giản Kiều đi trước nhưng lại nghe thấy tiếng của Hoắc Cảnh Hùng "Đến Tần gia trước đi."
"Không phải mai họ mới mở tiệc sao, đến sớm thế làm gì?" Lâm Hồng Nhung hỏi.
Không nói gì thì ý chỉ ông đã nhất quyết rồi, Hoắc Thẩm Dịch cho Quan Vũ lái xe đưa ông và bố đến đó trước.
Rồi lại sắp xếp xe cho bà và mẹ đến khách sạn còn riêng Hoắc Thiếu Khanh thì anh cũng mặc kệ. Cậu ta sẽ còn phải đi tìm mấy người anh em của mình ở bên này chơi cho đã đời đã.
………
Hách Liên gia.
Một chiếc xe dừng ngay trước cửa nhà Hách Liên, Hoắc Thiếu Khanh không xuống xe liền mà cầm máy lên gọi cho ai đó.
Chỉ thấy cánh cổng dần được mở ra, một người đàn ông chạc tuổi anh tiến đến gần ghé sát đầu xuống lan kính được hạ xuống.
"Đi đâu?" Người đàn ông đó nói.
"Chỗ cũ." Hoắc Thiếu Khanh nói xong thì người đàn ông đó cũng lên xe cùng anh.
Hai người cho tài xế riêng lái xe đến một dinh thự lớn cuối một thành phố lớn ở Mĩ. Hai người đeo kính râm lên rồi bước vào một công ty.
Đưa danh thiếp cho quầy lễ tân xong liền có người đưa hai người vào thang máy đi lên.
Cạch!
"Ái chà, cậu Mạc chăm chỉ quá nhỉ." Hoắc Thiếu Khanh lên tiếng.
Lúc này Mạc Kiến Thụy mới ngẩng đầu nhìn lên xem thử là ai, nghe giọng mặc dù đã đoán được ít nhiều nhưng anh vẫn không khỏi tò mò hướng mắt nhìn lên.
Đương nhiên đập vào mắt anh là hình bóng của mấy cậu bạn lâu ngày không gặp rồi. Dừng lại công việc đang làm, Mạc Kiến Thụy bước đến chỗ Hoắc Thiếu Khanh và người đàn ông kia.
"Hách Liên Gia Bảo, Hoắc Thiếu Khanh sao hai người đến đây?" Mạc Kiến Thụy hỏi.
"Cậu ta bảo qua chơi ít ngày chứ ai biết cậu ta còn có ý đồ gì khác." Hách Liên Gia Bảo nhún vai bày tỏ ý mình, cậu cũng vừa về nước nên nghe tin được tụ tập hội bạn khiến cậu rất vui.
Trái lại Hoắc Thiếu Khanh có vẻ chẳng mấy hứng thú lắm, anh chầm chậm nói "Thì còn không phải Tần gia vừa tìm được cháu gái mất tích à, giấy mời dự tiệc cũng gửi tận nhà rồi. Không đi thì biết làm sao? Với lại nhóc nhỏ đó còn là sắp làm chị dâu tương lai của tôi đây, thật đau đầu."
Haha, anh nói thế có người buồn lắm còn không phải ông anh của anh bất chấp mọi thứ để có Giản Kiều sao?
Tiện thể cũng kể luôn chuyện tại sao mấy người này quen nhau cho mọi người biết luôn. Riêng về Hách Liên Gia Bảo với Mạc Kiến Thụy thì hai nhà có chút qua lại về việc làm ăn nên bọn họ quen nhau là chuyện bình thường. Còn về Hoắc Thiếu Khanh thì phải kể về mười mấy năm trước.
Lúc đấy mấy người họ cũng chừng mười tuổi, mười một tuổi gì đó. Tần gia mở tiệc chúc mừng cậu cả của họ vì đã thành công đưa gia tộc lên một tầm cao mới. Anh hoàn thành những bản hợp đồng có giá trị lên tới hàng tỉ đô khiến ai ai cũng phải kính nể bội phần.
Không thể thiếu mặt Hoắc gia, Hoắc Thẩm Dịch còn nổi tiếng trước cả Tần Sung Bắc Kim nên bữa tiệc chủ yếu có hai nhân vật chính.
Hoắc Thiếu Khanh nghe bố bảo đi theo anh học hỏi chứ không ngờ gặp được Hách Liên Gia Bảo và Mạc Kiến Thụy cùng lứa nên mảng chơi quên lời dặn.
Cậu bị phạt rồi được hai tên kia giúp trốn khỏi Tần gia, sau đó cả ba cùng đồng cam cộng khổ bị chịu chung đòn. Thế đó, đôi khi tình bạn là một sợi dây kết nối từ trong quá khứ.