Cậu là Ước Hàn, còn là một cậu bé 5 tuổi. Mẹ cậu mất từ khi sinh ra cậu, cậu ở với bố từ bé đến lúc này ở Mỹ Quốc. Vì do một sự cố từ gia đình mà nhà cậu phải chuyển rời về vùng đất thảo nguyên Trung Quốc. Nơi đây là nơi của những người dân tộc, với đồng cỏ thảo nguyên trải dài, với những rẫy nương ngô vàng ươm dưới nắng, để khi phơi chúng biến màu cam hệt như màu mặt trời khi lên đỉnh. Nơi đây giống như vùng đất hứa thanh bình và yên ả vậy.
Cả ngày, cậu cùng ba của mình phải ăn bánh chảo nóng, nó thực sự rất ngon và ăn nhiều cũng chẳng có cảm giác ngán. Mới 5 tuổi nhưng cậu đã rất tự lập và biết chia sẻ. Mấy đứa em nhỏ tuổi hơn bị bỏ đói vì quá nghèo, cậu đã dành hẳn phần ăn của mình để chia cho từng đứa trẻ một. Nên cậu đối với bọn trẻ hay những ba mẹ của chúng, những người hàng xóm đều rất quý mến cậu. Một lần lên rừng cùng ba, chẳng may ba của cậu bị đột quỵ và chết.
Cậu trở thành đứa trẻ mồ côi và được đưa vào trại trẻ mồ côi trong một lần anh và cả ba mẹ của mình đi khảo sát ở chốn này. Suốt bao nhiêu năm, cậu cùng sống ở trong cô nhi viện nhưng luôn có anh bên cạnh trải qua. Và dần cậu cũng chẳng còn cảm giác là một đứa trẻ mồ côi nữa.
Bình luận truyện