Phạm Huyền Thảo là một cô nhóc rất dễ thương, tính cách hơi có chút trẻ con và nghịch ngợm, luôn luôn cho người ta một cảm giác thật thân thiện và dễ gần, vậy nên xung quanh cô cũng có không ít kẻ yêu bạn quý. Điều duy nhất khiến cô bận tâm có lẽ là cặp kính dày cộp của mình, sức học của cô khá tốt, sách đọc cũng chẳng phải là ít đâu, thế nên phải chăng đó chính là nguyên do vì sao đôi mắt của cô rất kém, thỉnh thoảng Huyền Thảo lại bị những người bạn của mình trêu chọc là bốn mắt, tất nhiên không phải là có ác ý gì, đó chỉ đơn giản là một cái biệt danh cho thêm phần thân thiết mà thôi.
Để tiện cho công việc của ba mà cả gia đình của cô phải dọn nhà lên thành phố, vị trí của nơi ở mới rất tuyệt, cực kì phù hợp với những gì mà cô đã từng tưởng tượng ra, vậy nên thay vì tiếp tục ca thán về việc phải bỏ lại chốn mà mình được sinh ra và lớn lên, cô liền vui vẻ lên hành trình khám phá khu phố mới. Chẳng thể nào ngờ được đó cũng chính là lần đầu tiên cô gặp chàng trai mà mình sau này sẽ cảm nắng. Mặc dù ấn tượng lúc đó cũng chẳng tốt đẹp gì lắm, nhưng thật kì lạ, giống như một mồi lửa nhỏ cháy lan ra cả cánh đồng rơm, sau những lần tiếp xúc, dù là vô tình hay cố ý đi chăng nữa, dần dần trái tim họ đều khẽ khàng rung động, để mà đến cuối cùng có thể trao cho nhau một tình yêu hết sức chân thành.
Bình luận truyện