Thông tin truyện

Tiên Tử Xin Tự Trọng

Tiên Tử Xin Tự Trọng
Đánh giá: 8.9/10 từ 17 lượt

Bạn đang đọc truyện Tiên Tử Xin Tự Trọng của tác giả Cơ Xoa. Tiểu quốc Nam Ly ở Nam Cương, biên thùy phía tây có núi, tên gọi Tiên Tích sơn. Rặng mây đỏ lượn lờ quanh năm trong núi, tiên khí ẩn hiện, loạn thạch đá lởm chởm trên đỉnh như bay tới từ thiên ngoại, nằm giữa rặng mây đỏ càng lộ ra vẻ đặc dị. Người xưa tương truyền trong núi có tiên. Đương nhiên, chưa từng có ai tìm được nửa sợi lông mao nào của tiên. Rặng mây đỏ trong núi cũng trở thành đề tài để mọi người bàn tán trong lúc rảnh rổi, ngoại trừ ngẫu nhiên có vài người cố chấp đi tìm tiên ra thì không khác gì những ngọn núi nhỏ tầm thường.


Nửa đêm. Thiếu niên chậm rãi leo lên đỉnh núi, đứng ngay trong đống loạn thạch chồng chất. Hắn không phải người tìm tiên, mà chỉ là thôn dân dưới chân núi. Có điều kỳ quái chính là, từ năm mười sáu tuổi, hắn thường xuyên có một loại xúc động không nói rõ, phảng phất như trên núi có cái gì đó đang chờ mình. Mỗi lần không thể kiềm chế, hắn sẽ tới đỉnh núi ngẩn người một hồi, nhưng đó giờ chưa có thu hoạch được gì. Loạn thạch trên đỉnh núi rất thô ráp, trên mặt có một vài hoa văn rất cổ xưa, nhưng mất trật tự không được hệ thống. Thiếu niên đưa tay vuốt ve, có cảm giác rất thân thiết khó tả, cảm giác chưa bao giờ xuất hiện...


Không biết có phải có quan hệ với cha mẹ hay không? Lúc nào đi hỏi bọn người Từ bá đều nói mình đang nói mê. Thiếu niên ngẩng đầu nhìn mặt trăng và các ngôi sao xung quanh trên bầu trời, ánh trăng đã lên đỉnh đầu, thông qua rặng mây đỏ nhìn lên trên thế mà nhìn thấy ánh trăng có màu đỏ. Chính vào lúc này, trong đống loạn thạch bỗng nhiên truyền đến tiếng nói chuyện. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Vô Thượng Niết Bàn hay Đại Bát Hầu.

Danh sách chương

Bình luận truyện