Thủy Tiên đã cưỡi chép vàng đi, tên truyện lấy cảm hứng từ hình ảnh chàng Narcissus trong thần thoại Hy Lạp. Một chàng trai yêu mình hơn hết thảy, cậu ta yêu cả cái bóng của mình, suốt ngày vui chơi cùng cái bóng, không hề chán. Vui chơi với cái bóng của mình – là biểu hiện của sự cô đơn đến tột cùng.
Quỳnh yêu cái bóng của chính mình, theo một nghĩa vỗ về, vuốt ve những vết thương nhưng lại chẳng thể lành, còn vô tình rạch thêm một vài vết nứt mới. Và đó còn là Mạn, người mẹ ruột đài các của Quỳnh. Bà Mạn là hình ảnh bông thủy tiên Narcissus với cái nghĩa đơn giản, trần thế nhất: Bà quá say mê và chìm đắm trong sắc đẹp của mình, đến mức bà hận đứa con ruột của chính mình. Bởi việc mang thai ngoài ý muốn khiến bà sinh ra Quỳnh, làm mất đi vẻ trẻ trung của thiếu nữ, mất bao nhiêu ánh mắt dõi theo bà.
"Em không như những người bình thường khác, có cha có mẹ, có nhiều bạn bè, có tình yêu chia làm nhiều phần. Em thì không. Em chỉ có một tình yêu, vì thế nếu cho đi, em sẽ tóm chặt lấy người ấy, dựa dẫm vào người ấy. Tình yêu nặng như thế, anh có gánh nổi không?". "Anh không biết. Anh đã hết tuổi nói những lời dỗ ngọt các cô gái. Anh cũng không mãnh liệt như thời thiếu niên xông xáo. Trước những việc không chắc chắn, anh sẽ nói là không". Mời các bạn theo dõi tác phẩm Thủy Tiên Đã Cưỡi Cá Chép Vàng Đi!
Bình luận truyện