Ngày ấy là Lạc Thủy Thượng thần nhặt được một con hổ có đôi mắt màu tím trên đường, chưa từng có khái niệm tu luyện thành hình người. Nếu như nàng đã không chào đón hắn, thì hắn đành phải tạm nuôi con hổ bướng bỉnh như nàng vậy.
Ba trăm năm sau, Lạc Thủy thượng thần vì bảo vệ cho con hổ tím mà bị thương, sau đó tuyệt tình đạp nàng cho Đạp Vũ thượng thần chăm sóc dùm. Nhưng nàng chính là không chịu, vì theo hắn nàng mới có thịt để ăn. Nhưng hắn là đang bị thương không thể dưỡng nàng được, sau khi an ủi xong thì nhờ Đạp Vũ bảo hộ nàng, không để ai được ức hiếp. Đạp Vũ không ngờ người quyết đoán, lạnh lùng như Lạc Thủy lại có lúc dong dài đến vậy.
Bình luận truyện