Một bộ truyện khai mở đường hướng viết truyện võ hiệp mới sau một thời gian bị che bóng bởi những cây đa cây đề như Kim Dung, Cổ Long… Nổi danh nhờ hai tác phẩm Côn Luân (昆倫) và Thương Hải (滄海) – Phượng Ca trở thành Thần Châu Tân Ngũ Hiệp của Trung tỏa sáng sau khi Tra Lương.. gác bút, Cổ long qua đời…. Ba trăm năm trước, “Tây Côn Luân” Lương Tiêu dẫn theo vợ là Hoa Hiểu Sương viễn tẩu đại dương…
Hai trăm năm trước, Lương Tư Cầm trở về Trung thổ, đánh bại quần hùng, tranh đoạt quyền bính, phục hồi Hán thất, thống nhất Hoa Hạ. Dù rằng y oanh oanh liệt liệt, nhưng sau khi “ức nho thuật, hạn hoàng quyền” thì thất bại thảm hại, phải chạy đến Tây Vực ôm hận mà chết. Trước lúc lâm chung, y có lưu lại Tây Thành Bát bộ và tám bức họa tượng của tổ sư, lại còn di huấn rằng “Bát đồ hợp nhất, thiên hạ vô địch”. Nó trở thành bí mật lớn nhất của Tây Thành, và cũng là mầm mống cho sự loạn động sau này. Bát đồ hợp nhất sẽ thành cái gì? Tài bảo? Võ công? Học vấn? Hay thần binh? Hai trăm năm sau, bí mật động trời đó từ từ khai mở. Cái gì là tuyệt đại tôn sư, thiếu niên thiên tài, lục đại kiếp nô, bát đại cao thủ? Những nhân vật đó từ từ hiện thân trong cuộc chinh chiến trùng trùng và đầy tráng lệ…
Bình luận truyện