Có những chuyện tình yêu cứ ngỡ là giai thoại khiến cả đời không thể nào quên được cũng có những chuyện tình lại khiến người ta ghét bỏ không muốn nghe đến. Nhân gian hữu tình như thế, sao vẫn chưa tìm thấy người? Nhân gian vô hạn như thế, nhưng cũng không có đủ chỗ cho cả hai ta cùng đứng, có lẽ duyên phận không đến với chúng ta, hay không đặt chúng ta vào dây tơ hồng, trách sao người vô tình hay trách trời không gieo phận, dù cho oan nghiệt thì cũng đành.
Tình yêu mà, chẳng có gì là nói trước được gì, trái tim ta đã từng đập loạn vì một ai đó rất mãnh liệt, mong cả đời cùng với người, nhưng vừa đó thôi trái tim lại đập vì một người khác, yêu đương sống chết cùng ai đó. Vậy mà trước đó chính ta đã bảo có thể chết vì tình yêu này, rốt cuộc thì, cũng chỉ là lời yêu trong cái chữ "tình" mà nhân gian vẫn chưa định nghĩa đúng về nó. Thì tình yêu ấy mà, có đau buồn, có chia ly, có hợp, có hạnh phúc nhưng đó cũng chỉ là vài năm một kiếp ngắn ngủi, yêu người này đến người kia, trái tim vốn dĩ không yên bề... ừ thì tình yêu đấy mà.
Bình luận truyện