Chu Tài vốn lớn lên thiếu vắng đi tình thương của cha, một tay mẹ hắn nai lưng ra nuôi lớn từ khi còn nhỏ bé đến lúc trường thành, vậy nên đối với hắn, mẹ là trên hết, chỉ cần là điều mẹ muốn hắn sẽ làm, chỉ cần là mẹ nói hắn sẽ cho là đúng, đứa con có hiếu như vậy được được người người ở trấn Trọng Hiếu hết sức tôn trọng, bởi vì ở đâu cũng giống như tên, mặc kệ ngươi làm ra tội ác tày đình nào, chỉ cần ngươi đối với cha mẹ có hiếu thì sẽ được trân trọng.
Vẻ ngoài của Chu Tài không được hào sảng như cha hắn, cũng chẳng nhỏ bé như mẹ hắn, vóc người to lớn, khuôn mặt lại chẳng phải ưa nhìn thế nên muốn tìm được một người nguyện ý vì hắn nâng khăn sửa túi cũng thật khó khăn. Theo di nguyện trước lúc lâm chung của mẹ, Chu Tài tìm đến Lâu Ngọc sơn trang để kiếm vợ, bởi vì cha hắn từng có ơn cứu mạng với trang chủ nơi này, thế nên ông ta cũng rất sảng khoái đáp ứng việc gả người cho hắn.
Tại Lâu Ngọc sơn trang, chỉ cần hắn ưng ý cô nương nhà nào, trang chủ liền sẽ đứng ra chủ trì hôn lễ. Tiếc là thay vì chọn một tiểu thư dáng người yểu điệu, người mà hắn quấn lấy không buông lại là đại thiếu gia danh tiếng lẫy lừng của Lâu Ngọc sơn trang.
Bình luận truyện