Gặp nhau đã là định mệnh, còn bên nhau được hay không đó còn cả là một chuyện lâu dài, bởi như thế người ta luôn không tin vào định mệnh cho lắm. Thời điểm mà Akashi Seijuurou gặp gỡ Kuroko Tetsuya, là lúc hắn cảm thấy cực kỳ nhàm chán. Cuộc đời hắn chỉ có một nét vẽ, một màu sắc, không có bất cứ gam màu tối trầm hay tươi sáng nào.
Câu chuyện của họ tưởng chừng chỉ dừng lại ở hai chữ nhàm chán, nhưng không, thứ tình yêu của họ còn bừng sáng hơn cả ánh mặt trời lúc bình minh ló dạng. Đã vì nhau làm nhiều thứ, trải qua nhiều chuyện vui buồn đan xen, liệu cái thứ tình cảm đó còn xem là nhàm chán hay không?
Bình luận truyện