Năm đó Lệ Giai là một tiểu cô cùng vô cùng đáng thương, mồ cô cha mẹ, lang thang đầu đường xó chợ bị người người xua đuổi, một lần công chúa Hạ Băng đi thị tẩm ngang qua trấn, trông thấy một cô nương quần áo rách rưới bẩn thiểu, liền thương tình đem về làm nô tì. Có thể nói, công chúa chính là ân nhân cứu rỗi cuộc đời của Lệ Giai, cô nguyện ý dùng cả đời này để làm nô tì trả ơn cho công chúa.
Huyền Long quốc là cường quốc và là nước láng giềng. Huyền Long quốc phát triển mạnh là nhờ có Ảnh vương của họ-Mặc Ảnh Quân, nhưng có một chuyện kì lạ là hắn lại không được chọn làm Thái tử. Mà ảnh vương của bọn họ là một người siêu đẹp trai, cực kì thông minh nhưng lại có tính thói trăng hoa không giống ai, điều kì lạ là hắn chưa có đến một phi tần... Lần đó Bác Hoa Hội của Huyền Long quốc, công chúa Hạ Băng được mời sang dự lễ hội, mang theo hai nô tì là Lệ Giai và Tuyết Nhi. Công chúa Hạ Băng quyết tâm lần này sang Huyền Long quốc phải lấy được trái tim của ảnh vương nước này.
Lễ hội diễn ra, thái tử Mặc Vũ lần đầu tiên trông thấy Lệ Giai đã đem lòng say đắm. Sau lễ hội liền quyết đem sính lễ sang nước bạn cầu duyên, lấy Lệ Giai về làm Thái tử phi của Huyền Vũ quốc. Lệ Giai một bước thành nương nương, nhưng kì lạ là phu quân của nàng lại không phải là Mặc Vũ như đã định, mà lại là một ảnh vương khác…
Bình luận truyện