Trương Sơ Tâm đứng dưới sân thể dục chờ diễn. Chờ từ sáng tới khuya mà không thấy đạo diễn đâu. Nhìn thấy cô lạnh run dưới trời như thế, chị quản lí thầm chửi tên đạo diễn, quyết định phải đi hỏi hắn cho ra nhẽ. Ai ngờ hắn lại phun ra một câu ý tứ rất rõ ràng: đuổi việc Trương Sơ Tâm. Xe cô dừng lại ở tiểu khu, Sơ Tâm an ủi quản lí Tiểu Hi rồi đi vào. Cô xoa xoa phần eo, đi rất chậm. Ngày đó treo dây thép không cẩn thận làm eo bị thương, đau nửa tháng, ngay cả dấu hiệu chuyển biến tốt cũng không có.
Suy đi nghĩ lại, tâm tình lại có chút trầm trọng. Cô của hiện tại, thật sự rất thiếu tiền. Trương Sơ Tâm bước ra, ngay thời điểm đó, lại thấy trước cửa nhà cô có một người đàn ông, tây trang cùng với giày da Thẩm Chi Niên nghe thấy tiếng bước chân, ngẩng đầu lên, cùng lúc thấy Trương Sơ Tâm, đôi mắt đen nhánh thâm thúy nhìn. 5 năm, cô vẫn không thay đổi,vẫn xinh đẹp quyến rũ như vậy. Chỉ là…Khuôn mặt đã không còn nét vui vẻ của trước kia.
Trương Sơ Tâm không thể tin việc Thẩm Chi Niên có mặt ở đây. Cô cho dù nằm mơ cũngkhông mơ tới chuyện, sau 5 năm, cô sẽ còn cơ hội gặp lại anh. Thẩm Chi Niên để tay ở túi quần, hơi hơi nhướng mày, nhìn Trương Sơ Tâm: “Trương Sơ Tâm, em gần đây thiếu tiền có phải hay không?”
Bình luận truyện