Yêu? Cảm giác này, cậu hiểu, nhưng lại không muốn hiểu. Yêu là đau! Có những thứ, biết là không thể nhưng vẫn cố chấp, vẫn một mực tin tưởng, một mực hy vọng, thứ cuối cùng nhận lại chỉ là nỗi tổn thương càng sâu sắc hơn. Cậu biết, cho dù có cố gắng thế nào, cố gắng bao nhiêu cũng sẽ không đạt được trái tim của người. Điều này khiến cho cậu đau sâu sắc.
Hỉ, nộ, ái, ố, cậu chỉ có nỗi buồn cùng với nỗi đau đớn giằng xéo. Cậu đã đợi, đợi rất lâu, đợi ngày người quay đầu. Nhưng điều nhận lại chỉ là nỗi đau đớn vô biên. Cậu đã từng hi vọng, người hướng tới cậu nở một nụ cười ấm áp, trao cho cậu trọn vẹn tình yêu thương, trọn vẹn giây phút ngọt ngào. Nhưng mà, cậu thất vọng thực sự. Trái tim của người, vốn dĩ ngay từ đầu đã không thuộc về cậu.
Là cậu tự mình đa tình! Là cậu tự mình vọng tưởng! Là cậu tự mình ngây ngô! Kiếp này, cậu yêu sâu đậm một người, đau đớn cũng vì người. Nếu có kiếp sau, liệu người có dùng cả một đời để bù đắp cho cậu hay không? Thế giới này, vẫn biết là vô cùng tàn nhẫn, nhưng phải làm thế nào để thoát khỏi nó? Không được! Không thể! Bởi vì... Vốn dĩ điều đó là định mệnh. Bởi vì... Con người đã bị ràng buộc trong chính kiếp sống của mình. Bởi vì...
Bình luận truyện