Là một đứa con cưng của gia đình, được đối xử đặc biệt là một điều tất nhiên. Lớn lên trong sự đùm bọc của gia đình, mọi thứ đều giống như nắm trong lòng bàn tay cũng chẳng phải là một điều bất ngờ gì. Ấy thế nhưng cái gì cũng đều sẽ có phản hồi theo hai mặt tích cực và tiêu cực. Một hòn ngọc quý nâng trên tay sợ rớt, ngậm trong miệng sợ tan cũng chính là một quả bom, không thể đoán ra nó sẽ phát nổ vào thời gian nào. Chính vì được cưng chiều như thế, thằng bé sinh ra có cái thói nghịch ngợm, lại cộng thêm được gia đình cho đi học võ, chẳng khác nào là hổ mọc thêm cánh.
Bình luận truyện