Hai thanh niên thì còn rất trẻ, một người tuổi chỉ hai mươi ba, hai mươi bốn, người kia chỉ độ mười tám, mười chín, so với ông lão thì thật là trái ngược.Sáu ánh mắt lạnh lùng lấp lánh trong bóng tối. Họ đang suy tính bằng cách nào khiến cho bọn cường địch đuổi tận giết tuyệt kia phải ngửi thấy mùi máu tanh của chính chúng. Cuối cùng, người thanh niên lớn hơn không cầm lòng được nữa, thấp giọng khẽ nói : "Sư phụ, hãy để cho đồ nhi ra ngoài đánh tan bớt nhuệ khí của chúng".
Ranh giới chánh và tà, thiện và ác, ân và oán... dường như được định đoạt bởi tư cách và hành động cá nhân nhiều hơn là nguồn gốc võ công và xuất xứ của môn phái. Tại sao chàng lại đi luyện một môn võ công âm độc này, để rồi sẽ có nhiều di hại về sau ? Ác ma trong truyện này là ai mà lại có thể hiểu rất rõ về chàng và vì sao lại nhất định phải tiêu diệt chàng ? Thiên Đài Ma Cơ, vưu vật của võ lâm, là một yêu nữ hay là một cô gái phóng khoáng nhưng đáng được tôn trọng và sẵn sàng hy sinh cho tình yêu ? Mời các bạn cùng đón đọc truyện Thần Trượng Loạn Giang Hồ.
Bình luận truyện