Tế Điên Hòa Thượng

Chương 89



Gặp Trương Vinh, hai bên cùng tâm sự

Mua phiêu sắt, dâm tặc gặp công sai

Theo tay chỉ của cô gái, Hoa Vân Long nhìn ra thấy Tế Điên khệnh khạng đitới, hắn sợ hết cả vía giật mình tỉnh dậy, mở mắt ra thấy mình đang ngồi dựa gốc cây. Té ra đó chỉ là một giấc mộng. Hồ tiên trong mộng chính là Tế Điên điểm hóa ra để ngầm độ Hoa Vân Long, thử xem lòng dạ tên giặcnày trong cảnh lang bạt đã chịu hối cải chưa? Tế Điên vốn là người tuhành, lấy từ bi làm gốc, thiện niệm làm đầu, lấy đức hiếu sinh đối xửchứ không nỡ bắt hắn đưa nộp lên quan ngay mà chỉ cần hắn ăn năn chừa bỏ là Tế Điên tha cho, không theo bắt nữa. Nào ngờ tên giặc này đường cũđã quen, thói ác không chừa! Hoa vân Long tỉnh dậy, sợ mướt cả mồ hôi,mới biết là mình nằm mộng! Nhìn lên sao sáng đầy trời, ước độ sau canhhai. Hắn bèn nhỏm dậy, tiếp tục đi về phía trước. Đang đi hắn thấy phíatrước có người đi lại, lật đật rút dao hờm sẵn. Hai người đến gần, người kia hỏi:

- Hoa nhị ca phải không?

Hoa Vân Long nhìn kỹ thì chẳng phải ai xa lạ mà chính là Hắc toàn quỷ Trương Vinh, bèn hỏi:

- Trương hiền đệ, chú đi đâu vậy?

Trương Vinh bước tới thi lễ, hỏi:

- Lâu nay nhị ca có mạnh giỏi không?

Từ khi Trương Vinh ở nhà Dương Minh trốn đi, hắn không biết nương tựa vàođâu bèn tìm đến Hoa Thanh Phong ở Lăng Vân quán trên Cổ Thiên Sơn xin tá túc. Hoa Thanh Phong biết Trương Vinh là em kết nghĩa với Hoa Vân Long, cũng coi Trương Vinh như người nhà và giữ lại ở trong miếu. Một hôm,Kim nhãn phật Khương Thiên Thoại từ chùa Thiết Phật trốn về, chạy đếnLăng vân quán ra mắt sư phụ là Hoa Thanh Phong. Hoa Thanh Phong hỏi:

- Khương Thiên Thoại, tại sao con tơi tả như thế này? Râu của con đứt mất một bên thế?

Khương Thiên thoại đem việc Tế Điên đến chùa Thiết Phật bắt yêu tinh, nhấtnhất kể qua một lượt. Hoa Thanh Phong nghe nói, nổi giận xung thiên hétlớn:

- Hay cho Tế Điên, dám đến vô lễ như thế chớ! Ta phải tìm ngươi báp cừu mới được!

Từ đó, Hoa Thanh Phong ghi hận trong lòng. Khương Thiên Thoại đem bộ sách"Âm ma bảo lục" kính dâng lên cho sư phụ. Hoa Thanh Phong đọc kỹ quyểnÂm ma bảo lục này bèn quyết ý luyện Ngũ quỷ âm phong kiếm. Kiếm nàyluyện xong có thể tìm Tế Điên để rửa hận cho Khương Thiên Thoại vàThường đạo hữa. Muốn luyện kiếm này phải rạch ngực lấy trái tim của nămngười, dùng năm âm hồn của họ mới có thể luyện nên được. Hoa thanh Phong mới phái Hắc phong quỷ Trương Vinh xuống núi tìm cách gạt người. Hômnay đến đây bỗng gặp nhau, Hoa Vân Long hỏi:

- Trương hiền đệ, chú đi đâu vậy?

- Trước đây, tôi có đến thôn Như Ý ở Phụng Hoàng Lãnh tìm anh và ở đó mấy hôm. Thật chẳng ngờ tên Dương Minh đối xử không có vẻ gì bạn bè hết.Tôi ở nhà hắn mà hắn có vẻ khinh khi nói lời trịch thượng vô lễ quáchừng! Nhị ca, anh biết tâm ý tôi chứ, trước sự tình đó làm sao tôi chịu được? Tôi bỏ nhà hắn ra đi lên ở Lăng vân quán trên núi Cổ Thiên đó.Bây giờ thúc phụ của anh phái tôi xuống núi có việc. nhị ca, anh đi đâuvậy?

- Hiện thời ta không có đất dung thân. Tế Điên ở chùa Linh Ẩn đuổi bắt ta ngặt quá!

- Nhị ca, anh đi với tôi về núi Cổ Thiên đi! Ở đó có Cửu Cung chân nhânlà chú của anh che chở cho, cũng có thể khuyên dứt Tế Điên Hòa thượngđược. "Tăng khen tăng, Phật pháp hưng. Đạo giúp đạo, huyền thêm diệu.Hoa hồng ngó trắng lá sen xanh, Tam giáo cùng chung họp một nhà". Ông ta là người xuất gia, điều thứ nhất không ra làm quan, điều thứ hai khôngđi sai dịch. Anh phạm vương pháp với quốc gia, có dính gì với ông ta đâu nào? Anh với tôi đi về ra mắt chân nhân, nơi đó là chỗ an thân tốt nhất của anh đó.

- Đi thì đi, bây giờ ta phải đi mua phiêu đã. Trongtúi ta hiện không còn ngọn nào cả. Mấy lúc nay ta nhờ có món độc phiêunày hộ thân đấy!

- Nếu anh muốn mua phiêu thì đến trấn Hưng Long ở phía trước đây mà mua!

Hai người thủng thẳng đi tới, trời bắt đầu sáng rõ. Đến trấn Hưng Long thì mặt trời đã nhô cao. Trương Vinh nói

- Tôi ở đầu thôn này đợi anh. Anh đi mua rồi trở lại đây.

- Cũng được! Hoa Vân Long đáp rồi tiến vào thôn.

Qua ngã tư đường, ngoặt qua hướng Đông, Hoa Vân Long thấy mé Nam có tiệmbán đồ sắt ba gian hiệu là Vũ Nhạc Trai. Gian phía Tây tiệm là quầy thutiền, gian phía Đông là cái lò bát quái. HoaVân Long ngước nhìn vào thấy trước cửa tiệm đang đứng một ông gìa, đầu đội khăn đoạn lam bốn góc,mình mặc áo bào đoạn màu lam, mặt như trùng táo, mày to mắt lớn, tinhthần rất tráng kiện. Hoa Vân Long nghĩ bụng: "Ông này chắc là chưởng quỹ đây". Bèn vội vàng bước tới nói:

- Chưởng quỹ nè, ở tiệm này có bán phiêu không?

Ông già trong quán quan sát Hoa Vân Long cẩn thận từ trên xuống dưới, thấytrước mặt mình một người mặc đồ trắng có vẻ là một tráng sĩ, bèn nói:

- Có, có bán phiêu chớ! Tôn giá muốn mua loại phiêu nào?

- Có thì cũng có, nhưng không có loại thân bạc xé gió ấy. Tráng sĩ vàotrong này ngồi, để tôi cải tiến lại thử xem? Có thể bảo thợ làm theo yêu cầu của tráng sĩ.

Hoa vân Long gật đầu, vào ngồi trong phòng của chưởng quỹ. Ông lão hỏi:

- Hoa tráng sĩ cần mua bao nhiêu phiêu? Và nặng nhẹ bao nhiêu?

- Tám ngọn vô một lố, sáu ngọn nửa tá, 12 ngọn là một tá nguyên. Tôi muốn mua nguyên một tá 12 ngọn và một ngọn dằn túi, mỗi ngọn nặng ba lượngba.

- Được, ở đây đã có phiêu làm sẵn, phân lượng nặng hơn mộtít. Nếu tráng sĩ cần một tá thì phải trả 6 lượng bạc. Nếu tráng sĩ muốnthứ da láng xé gió thì bảo thợ họ sửa lại một chút, thêm tiền công hailượng bạc nữa.

Hoa Vân Long nghĩ thầm: "Mấy lượng bạc có là bao". Bèn nói:

- Tôi đồng ý giá đó và ở lại chờ lấy để thử lại.

- Cũng được.

Ông già nói, và lấy một ngọn phiêu đưa ra. Hoa Vân Long nhìn ngọn phiêu rồi nói:

- Phiêu khá nặng đấy!

- Hoa tráng sĩ đợi một chút, giây lát là xong ngay thôi.

Một mặt, ông gìa gọi phổ ky:

- Ngươi hãy pha cho một ấm trà, trong tiệm của chứng ta không có nấu nước sẵn, ngươi ra bên ngoài lấy nước nhé.

Nói xong ghé tai phổ ky dặn nhỏ:

- Như vầy, như vầy nhé! Phổ ky gật đầu chạy đi. Ông già vừa tiếp chuyện Hoa Vân Long vừa hỏi:

- Bình thường Hoa tráng sĩ làm nghề chi?

- Tôi làm nghề bảo phiêu.

- Tôn giá làm nghề bảo phiêu, xin cho tôi hỏi thăm một người không biết tôn giá có quen biết hay không?

- Hễ người có tiếng tăm là tôi quen biết hết, người chưa nổi tiếng thì chưa quen.

- Có một vị phiêu đầu ở Nam lộ là Truy vân yến tử Huỳnh Vân, tráng sĩ có biết không?

- Có quen.

- Vị phiêu đầu ở Bắc lộ Mũ nhiệm công Trần Hiếu, Bệnh phục thần Dương Mãnh, tráng sĩ có biết?

- Họ là anh em với tôi.

- Còn phiêu đầu ở Đông lộ là Thiết côn vô địch Trần Thanh viên, phiêu đầu ở Tây lộ là Thiết đầu thái tuế Châu Khôn, Thần lực tướng Lý Hằng, tôngiá cũng biết chứ?

- Vâng, cũng quen.

- Còn vị phiêu đầu ở trung lộ là oai trấn bát phương, đại nghĩa sĩ Dương Minh, tôn giá cũng có biết?

- Anh ấy là bạn thân của tôi.

- Thế thì hay quá!

Nói đến đó thì phổ ky bưng trà vào, ông già rót một ly trà mời Hao VânLong. Giây lát, phiêu đã sửa xong, ông già lấy một ngọn đưa cho Hoa VânLong xem. Hoa Vân Long nói:

- Đầu phiêu hơi trầm một tí, sợ e đánh đi không được chuẩn.

- Hoa tráng sĩ hãt thử xem, ở hậu viện này có một chỗ để thử. Nếu không vừa tay, để bảo thợ họ đánh lại.

- Thế thì tốt quá!

Ông già cầm mấy ngọn phiêu đưa cho Hoa Vân Long, ra phía sau mở cửa. HoaVân Long nhìn thấy nơi hậu viện này rất rộng rãi, phía Tay nam có mộtđoạn tường dài 5,6 trượng, ở phía Nam có một cửa sau. Chung quanh đềuxây tường, không có phòng ốc chi hết. nền đất nện rất cứng, đúng là mộtsân luyện võ. Hoa Vân Long nói:

- Chưởng quỹ cũng là người giỏi võ đấy, chỗ này rất tốt.

- Tôi cũng thích luyện tập vài thế.

Vừa nói tới đó thì nghe bốn phía có tiếng binh khí va loảng xoảng. Hoa vânLong nhìn ra thấy cửa sau đánh rầm một tiếng, cửa bị lật tung, từ ngoàihai người tiến vào, trong tay lăm lăm thước sắt. Người đi đầu mình caotám thước, đầu đội mũ giắt lông chim, mình mặc áo chẽn màu lông két,chân mang giầy nhẹ, mặt bóng như đồng đen, đôi mày kim xếch ngược trênđôi mắt cọp, chiếc mũi thẳng, còn quá trẻ. Người đi sau trong trang phục quân nhân, mặt như than hồng, trong đỏ ánh màu tía, mày to mắt lớn.Đằng sau lố nhố các binh sĩ đứng chật cả cửa. Hai vị Ban đầu cất tiếnghét:

- Hay cho Hoa Vân Long, phen này mi chạy đi đâu? Mi dám banngày ban mặt kéo bè đảng đến cướp ngục, bữa nay mi đừng hòng trốn thoát!

Tại sao Hao Vân Long mới đến đây lần đầu mà bị vu như thế? Cũng bởi mộtviệc trùng hợp như vầy: Trấn Hưng Long nầy thuộc huyện Thường Sơn caiquản. Tri huyện Thường Sơn đáo nhiệm chưa bao lâu mà đã phát sinh ra mấy vụ nghịch án: Vụ thứ nhất là cướp tiệm cầm đồ ở cửa Nam, nửa đêm đốtđèn cầm gậy khảo tra tài chủ. Vụ thứ hai là cướp đường ở ngoài cửa Đông, giết chết thiếu phụ tài chủ và xa phu, cướp đi đồ trang sức và tiềnbạc. Hai vụ đều không để lại tung tích, không có nhân chứng! Quan huyệnlập tức cho gọi Mã khoái Ban đầu đến. Hai vị Ban đầu một người tên ChâuThoại, trác hiệu Tiểu huyền đàn, một người là Xích diện hổ La Tiêu, cảhai đều có tài phi thiềm tẩu bích. Quan huyện ra đường dụ phái hai vịBan đầu phải gấp rút biện án, kỳ hạn trong 10 ngày, nếu bắt được kẻ cướp sẽ thưởng cho 100 lượng bạc; nếu quá kỳ hạn không bắt được sẽ tính ngày mà phạt nặng. Hai vị Ban đầu lãnh đường dụ xong, mỗi người thống lĩnhmười mấy tên phổ ky đi lùng kiếm. Một hôm họ đi đến núi Ác Hổ, thì cótiếng la hét dữ dội. Nguyên là Bạch kiểm chuyên chư Mã Tuấn ở Mã Gia Hổ, huyện Thường Sơn, cùng với Thiết diện thiên vương Trịnh Hùng từ Lâm Antrở về cưỡi lừa đi ngang qua đó. Từ phía trước mặt có một người chạy lại kêu la:

- Xin hai vị cứu mạng cho! Đàng kia có bọn cướp đường định chặn chúng tôi lại.

- Không sao đâu! Cứ đi theo bọn tôi!

Mã Tuấn nói rồi thúc ngựa sấn tới, bỗng từ bên đường nhảy ra một người,mình cao chín thước, tam đình mở rộng, đầu đội khăn xanh, mình mặc áochẽn xanh, lưng cột dây to bản, chân mang giày đế mỏng, tay cầm quỷ đầuđao, gương mặt xám ngoét có điểm những đốt trắng, lông đen phủ quanhtai, bộ râu quai nón tua tủa bó quanh hàm, đá dao nói:

- Đất nàylà của ta, chuyên lấy của qua đường. Ai muốn qua đây phải để tiền mãilộ, nếu không chịu nạp tiền, ta sẽ cho về chầu tiên tổ! Bầy dê non nhạnlẻ kia, hãy tới đây nạp tiền mãi lộ đi, ta sẽ tha cho khỏi chết. Bằngkhông chịu, muốn hòng trốn thoát ư, e khó hơn lên trời đấy!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv