Bạch Mạn Điệp, xuyên vào thân thể một sát thu danh tiếng lẫy lừng ai nghe cũng khiếp sợ. Mà thực ra thì Bạch Mạn Diệp này nhiều thân phận nhì nhằng. Chị này bị ép hôn với một người, thêm cả nửa đêm tân hôn hắn "bỏ trốn". Tức khí, Mạn Điệp quyết tìm bằng được vị hôn phu đó về, làm mọi cách để hắn yêu lại. Trên đường đi tìm phu quân thì chị gặp những người bạn của thân phận trước kia, kết bè kết phái đi hại người, cũng dần khám phá ra nghề nghiệp sát thủ của mình.
Vào một đêm mưa gió, Bạch Mạn Diệp vô tình cứu một nam nhân bị thương, chính là người có biệt danh Sáo Ngọc công tử. Cô nam quả nữ trong ngôi miếu đỏ nát, chị này còn cho anh uống nhầm thuốc. Cũng may vết thương đỡ, nhưng cơ bản thuốc này còn tác dụng phụ, làm anh nổi thú tính. Sau đêm đó thì anh đòi chịu trách nhiệm với chị, nhưng mà Mạn Điệp đá cho anh một phát rồi cao chạy xa bay. Một hồi lằng nhằng trên giang hồ,thể hiện sự uy mãnh của đệ nhất sát thủ thì hai anh chị lại gặp nhau. Lúc này, Bạch Mạn Điệp mới biết được mức độ nổi tiếng trong giới của Sáo Ngọc công tử. Anh này giết người chỉ bằng tiếng sáo, thoắt ẩn thoắt hiện không ai hay. Mà anh cũng có- thân phận khiếp vía như chị. Ngày xưa, Bạch Mạn Điệp với anh này thầm thương trộm nhớ nhau.
Cuối cùng, sau bao sóng gió, hiểu lầm về thân phận thì hai người này yêu nhau thì chị phát hiện tên hôn phu bỏ trốn kia chính là người ngay trước mặt. Bạch Mạn Điệp cùng tỉ muội lập một cái Vô Tranh sơn trang giàu nứt đố đổ vách, trở thành truyền kì, các chư vị bằng hữu trong hệ liệt truyện lần lượt sống cùng, rồi bắt anh về ở ẩn với mình, thỉnh thoảng, có thương vụ giết người thuê nào thì ra ngoài náo loạn...
Bình luận truyện