Edit: Điềm Điềm.
Beta: Cá.
**********
Một giây sau khu bình luận bỗng nhiên điên cuồng xoát lên————
[ Ba Ba Nhi: Tôi vừa mới ảo tưởng phải không, tôi hình như nghe thấy một thanh âm đặc biệt dễ nghe!!!!!! ]
[ Điềm Điềm: Phía trên không phải một mình cậu, tôi cũng nghe được, nói là 'anh làm cho' a a a, chủ kênh giấu người, cư nhiên không mở góc nhìn!!!!!! ]
[ Cỏ Đuôi Heo: Là Alpha của chủ kênh sao, tôi vừa mới cư nhiên ở trước mặt Alpha của chủ kênh hỏi tin tức tố của chủ kênh, tôi cảm thấy mình sắp không xong rồi!!!!!! ]
[ Tiểu Long Quỳ: Phía trên cậu quả thật không xong rồi, nhưng tôi hiện tại càng muốn xem Alpha của chủ kênh Đào Tử, đáng tiếc không có lộ diện, nghĩ cũng biết không có khả năng lộ diện, dù sao Đào Tử còn chưa từng lộ mà!!!!! ]
[ Hỏa Thiêu Nhi: tình huống gì đây, hôm nay Đào Tử livestream, Alpha của anh một mực ở phía sau làm cùng, sao lại ngọt ngào như vậy nha!!!!! ]
Lúc này Tiêu Chiến quả thật không kịp nhìn bình luận bay đầy trời nói gì nữa, bởi vì Vương Nhất Bác đột nhiên tới bên cạnh làm cho trong lòng cậu nhảy vọt, đành tránh ra một chút đưa cái thìa trong tay cho hắn.
Tiếp nhận nhận cái thìa, Vương Nhất Bác học theo động tác khuấy mứt dâu tây của cậu: " Là như vậy sao? "
" Ừm, phải chậm một chút, khuấy theo một hướng, đúng rồi." Thấy Vương Nhất Bác nhanh chóng nắm giữ kỹ xảo, Tiêu Chiến nhất thời bật cười.
[ Hỏa Thiêu Nhi: Tôi không được rồi, cư nhiên ở trong livestream hít được đường, Alpha của Tiểu Đào nhất định là thấy anh khuấy mứt dâu tây quá vất vả nên tới hỗ trợ!!!!!!! ]
[ Điềm Điềm: Là tình yêu ngọt ngào!!!!! ]
[ Ba Ba Nhi: Mứt dâu tây làm tình yêu ngọt ngào hơn oh!!!!!!! ]
[ Mao Mao Hùng: hi hi hi hì hì, ha ha, hiện tại khóe miệng điên cuồng nhếch lên, thật ngọt ngào nha chủ kênh ơi!!!!!! ]
[ Đạn Đạn Long: chủ kênh, anh có bản lĩnh rải cơm chó thì cũng phải có bản lĩnh lộ diện đi!!!!!! ]
[ Hỏa Thiêu Nhi: như trên +1!!! ]
[ Mao Mao Hùng: như trên +2!!! ]
[ Ba Ba Nhi: như trên +3!!! ]
[ Tiểu Long Quỳ: như trên +4!!! ]
[ Điền Điềm: mạnh mẽ như trên +n!!! ]
Vì được giúp đỡ, Tiêu Chiến rảnh rỗi nhìn lướt qua nội dung bình luận đã nghiêng ngả, ra vẻ bình tĩnh vắt nước chanh vào trong bát: " Trong khi chờ dâu tây nấu xong, chúng ta vắt nước cốt chanh vào bát trước, một hồi đem đổ vào trong dâu tây đã nấu xong, sau khi trộn nước chanh có thể làm cho mứt ngon hơn, cũng có thể làm cho hương vị trở nên thơm hơn, mứt cũng không bị cứng lại. Không cần nhiều đâu, chỉ cần một chút là được. "
" Được rồi." Vương Nhất Bác tắt lửa, đổ mứt đã nấu chín ra, lại cho nước cốt chanh vào.
Tiếp đến Tiêu Chiến dùng thìa trộn dâu tây với nước cốt chanh hoà quyện vào nhau, dâu tây đỏ tươi liền tỏa ra hương vị ngọt ngào.
" Thơm không?" Tiêu Chiến vừa chuyên tâm trộn vừa hỏi một câu không chủ ngữ vị ngữ gì, không hiểu là đang hỏi người xem hay là hỏi Vương Nhất Bác.
Lại không nghĩ tới Vương Nhất Bác cười khẽ một tiếng: " Em thơm nhất."
Hai má Tiêu Chiến nhất thời đỏ lên, đôi mắt đen nhánh tràn đầy ý cười nhìn hắn một cái. Cho dù biết rõ người trong phòng livestream không nhìn thấy, nhưng vẫn làm cho cậu có chút ngượng ngùng.
[ Ba Ba Nhi: Awsl, kỳ này quả thực ngọt ngào phát ngấy a a!!!!!! ]
[ Mao Mao Hùng: Làm cho tôi hiện tại cũng rất muốn biết mùi vị tin tức tố của chủ kênh, nhất định là mùi vị phi thường tốt, lúc nghe vị Alpha kia nói lời này quả thực muốn nhỏ ra nước!!!!! ]
[ Điềm Điềm: Thanh âm Alpha của chủ kênh rất tốt, loại thanh âm trong trẻo lạnh lùng nhưng khi nói chuyện với chủ kênh, tràn đầy ôn nhu, a a a, tôi đã bắt đầu bổ não!!!!!! ]
[ Tiểu Long Quỳ: Đêm nay mứt dâu tây đã không còn trọng điểm nữa, trọng điểm là đường, đầy đường!!!!!! ]
[ Đạn Đạn Long: Thời gian phát kẹo của chủ kênh đã đến, mẹ cũng không cần lo lắng con không có đường ăn nữa!!!!! ]
" Mứt dâu tây như vậy là làm xong, sau đó bỏ vào tủ lạnh bảo quản một chút là có thể ăn được. Cảm ơn mọi người ủng hộ, hôm nay livestream liền đến đây, mọi người muốn xem video có thể đến trang cá nhân của tôi, kỳ này là hướng dẫn mứt dâu tây nha, lần sau gặp lại."
Tắt livestream, Tiêu Chiến dùng thìa múc ra một chút đưa đến bên môi Vương Nhất Bác: " Nếm thử xem. "
Cúi đầu ngậm mứt dâu tây trên thìa cho vào miệng chua chua mang theo hương vị ngọt ngào của dâu tây, Vương Nhất Bác gật đầu: " Ngon lắm. "
Sau đó Tiêu Chiến lại dùng chiếc thìa Vương Nhất Bác vừa mới ngậm xonng múc một chút mứt dâu bỏ vào miệng mình, cũng gật đầu: " Ừm, ngon thật, ngày mai dùng cái này pha nước cho anh được không? "
" Có thể."
" Vậy anh thích dâu tây hay là cam vàng hơn? "
" Anh thích mật đào hơn. "
Buổi tối hôm đó Tiêu Chiến phát sóng trực tiếp, bởi vì có Vương Nhất Bác tham gia, bị fan nhiệt tình trực tiếp đưa lên khu tin tức, chờ đến lúc cậu phát hiện, đã treo trên đó cả đêm ——
#1 Đào Tử không livestream mà là rắc đường #
[ Đường này tôi không cho phép chỉ có một mình tôi ăn!!!!! ]
[ Được rồi, mọi người mau đến liếm đường đi!!!!!! ]
[ Thanh âm Alpha của nhà Đào Tử quá tuyệt!!!!!!! ]
[ Loại tình yêu tuyệt mỹ này, tôi ăn trăm lần không chán!!!!! ]
[ A a a a a, quá ngọt ngào, cho dù không lộ diện, tôi cũng cảm thấy ngọt ngào không chịu được, Alpha nhà Đào Tử nhìn thấy Omega nhà mình vất vả nấu mứt dâu tây, đến giúp một chút, thật đẹp trai a!!!!! ]
[ Chỉ có một mình tôi muốn biết, Tứ điện hạ ngày mai có thể vì Nguyên soái đại nhân chuẩn bị mứt dâu tây không????? ]
[ Phía trên cậu tuyệt đối không phải là một mình, tôi hiện tại điên cuồng chờ mong!!!!!!!!! ]
......
Nhìn những bình luận này, hai má Tiêu Chiến nhịn không được nóng lên, cậu cảm thấy hai người bọn họ hiện tại thật sự là quá lộ liễu. Nhưng loại cảm giác muốn cho cả thế giới đều biết Vương Nhất Bác thuộc về cậu, lại làm cho lòng hư vinh của cậu phi thường thỏa mãn.
Nhẹ nhàng mím môi, nhưng nhịn không được lại cười rộ lên.
Từ khi Vương Nhất Bác trở lại quân khu phục chức, mỗi sáng sớm từ bãi đỗ xe đi ra tay đều mang theo một cái túi đựng cơm màu xám.
Túi đựng cơm màu xám đã gần như trở thành biểu tượng của hắn.
Theo một đường đi tới, mọi người chạm mặt trên đường đều theo bản năng nhìn thứ trên tay hắn trước.
Nhìn thấy túi cơm màu xám quen thuộc, trong đầu tất cả đều nhất trí xuất hiện một câu: Tứ điện hạ lại làm cơm cho Nguyên soái đại nhân!!!!
Cảnh Trực ở cửa gặp Vương Nhất Bác trực tiếp huýt sáo đi tới, ánh mắt dừng ở trên túi đựng cơm trong tay hắn: " Thưa ngài, sáng nay Tứ điện hạ chuẩn bị thứ gì tốt cho ngài vậy?"
Vương Nhất Bác không trả lời, chỉ cho đối phương một ánh mắt hời hợt, ý tứ muốn nói anh hỏi việc này làm cái gì.
" Chính là muốn biết có nước dâu tây hay không?" Nói xong câu đó, Cảnh Trực cũng nở nụ cười. Anh bỗng nhiên phát hiện, trận chiến Tinh Hải lần này chấm dứt, sau khi Vương Nhất Bác trở về thú vị hơn rất nhiều, " Ngài không biết khu tin tức bây giờ tất cả đều đoán chuyện này sao? "
" Không liên quan đến cậu."
Cảnh Trực cảm thấy cả đời này Vương Nhất Bác không bị người đánh chết vì cách nói chuyện đều là do Thần Thú chiếu cố hắn: "Đừng nói kiểu như ngài không cố ý vậy"
Tất cả mọi người đều là Alpha, đâu thể vì anh nhiều hơn chúng tôi 2S nên không có tâm tư muốn tuyên bố chủ quyền Omega nhà mình với cả thế giới giống như chúng tôi được?
Cảnh Trực nghĩ anh lại không hiểu rõ đi, này là hắn đang cố ý khoe khoang!!!
Lần này Vương Nhất Bác không đáp lại, đương nhiên cũng không cho đối phương ánh mắt gì, trực tiếp xách túi cơm mở cửa văn phòng bước vào.
Bị bỏ qua Cảnh Trực cũng không uỷ khuất, ngay lập tức liền chạy theo, hôm nay anh còn phải nhìn xem hắn có mang theo nước dâu tây hay không!!!!
Mặc kệ Cảnh Trực đi theo sau, Vương Nhất Bác đặt mông ngồi trên sô pha rồi đem túi cơm đặt lên bàn." Quân tịch Vương Nhất Nguyện điều về nhà họ Vương mà Vương Nhất Chung xin lần trước đã được thông qua, bảo ông ta phái người đến dẫn Vương Nhất Nguyện trở về đi. "
Đột nhiên hắn ném ra những lời này khiến Cảnh Trực vừa ngồi xuống sửng sốt một chút, sau đó phản ứng lại: " Ngài công báo tư thù như vậy thật sự được không? "
Mở túi cơm ra, Vương Nhất Bác lấy bữa sáng ra từ bên trong, cộng thêm một bình nước mứt dâu tây đỏ tươi.
Một bình nước dâu tây này xuất hiện, trong nháy mắt hấp dẫn ánh mắt Cảnh Trực hơn cả vấn đề kia: " Tứ điện hạ thật giỏi nha, nhìn bộ dáng rất ngon! "
" Hôm nay sẽ không chia cho cậu." Vương Nhất Bác trực tiếp đặt bình nước dâu lên, thân thể biểu đạt cự tuyệt.
Đối với việc hắn biểu đạt trực tiếp ngay cả một chút hàm súc cũng không có Cảnh Trực cũng đã quen rồi, anh bĩu môi: " Không cho tôi thì thôi, bất quá Vương Nhất Nguyện tốt xấu gì cũng là một Trung tướng, ngài nói để cho gã về nhà liền về nhà, liệu có được không? "
" Vương Nhất Chung tự mình nộp đơn, tôi chỉ thỏa mãn yêu cầu của ông ta mà thông qua, có gì không đúng?" Lúc Vương Nhất Bác nói lời này ánh mắt thật sự quá sạch sẽ, sạch sẽ đến mức thiếu chút nữa liền tin rằng hắn không có ý xấu.
Cũng may Cảnh Trực cùng Vương Nhất Bác làm việc không phải ngày một ngày hai, anh sao lại không biết hắn bụng dạ đen tối, sao có thể dễ dàng như vậy liền thông qua quân tịch của Vương Nhất Chung về việc Vương Nhất Nguyện đóng quân ở biên vực Thiên Lang Tinh được chứ. Rõ ràng lúc trước không đồng ý, chẳng lẽ sáng nay bỗng nhiên nghĩ thông suốt??
" Có phải Vương Nhất Chung đến nhà tìm rồi uy hiếp anh đúng không?" Sau khi nói những lời này, Cảnh Trực nhịn không được bắt đầu não bổ, " Vương Nhất Chung không phải là muốn giới thiệu Omega cho anh đấy chứ, uy hiếp anh nếu không nghe lời ông ta, liền phá hư tình cảm của anh cùng Tứ điện hạ phải không?"
Vương Nhất Bác nhìn Cảnh Trực nằm trên bàn lải nhải, mở bữa sáng của hắn ra.
Bữa sáng hôm nay tiểu Onega chuẩn bị cho hắn là hai cái bánh sandwich, không chỉ có mứt dâu tây, mà còn có giăm bông, để cân bằng dinh dưỡng, lại thêm mấy quả dâu tây tươi to mọng bên cạnh.
Vừa mở nắp xông vào mũi chính là mùi dâu tây thơm ngọt.
So với bữa sáng tràn ngập tình yêu của Vương Nhất Bác, Cảnh Trực nhất thời cảm thấy bữa sáng mình vừa ăn càng giống thức ăn gia súc hơn:" Robot nhà anh cũng quá giỏi, loại hình gì vậy có thể giới thiệu cho tôi không?"
Từ trong hộp lấy ra một cái bánh sandwich, Vương Nhất Bác nhàn nhạt liếc mắt nhìn anh một cái: " Là phu nhân làm, độc thử nhất gia*. "
*Ý là duy nhất, một nhà chỉ có một.
Loại giọng điệu vân đạm phong khinh* nhưng khắp nơi đều lộ ra vẻ khoe khoang này cũng được sao?
*Bình thản, không màng chuyện khác....
" Tứ điện hạ thật sự lợi hại như vậy sao? " Cư nhiên biết nấu cơm, bất kỳ ai dù chỉ có một loại năng lực này, cho dù không phải Omega anh cũng cảm thấy phi thường đáng giá. Huống chi Tứ điện hạ lớn lên dáng vẻ một chút cũng không kém Omega.
" Hừ."
" Nguyên soái đại nhân, cái này có thể... tôi có thể trả tiền cũng được, cho tôi một cái đi. "
Vương Nhất Bác nhìn chằm chằm Cảnh Trực một hồi mới đưa cho anh cái bánh còn lại trong hộp, ngay tại lúc anh không nhịn được mở to hai mắt tràn ngập chờ mong thì hắn mở miệng nói: " Vô giá, nhưng có thể cho cậu ngửi một chút. "
Cảnh Trực: "..."
Nhìn biểu tình Cảnh Trực trong nháy mắt suy sụp, Vương Nhất Bác cũng không đùa nữa, thật sự đặt bánh sandwich trước mặt anh: " Vương Nhất Chung không uy hiếp tôi, ông ta không dám, nhưng ông ta cầu xin phu nhân tôi, lời của phu nhân, tôi tự nhiên phải nghe. "
" Cho nên đây là ý Tứ điện hạ? "
" Là ý của Vương Nhất Chung."
" Anh nói đúng, là ý của Vương Nhất Chung."
Sau đó như sợ Vương Nhất Bác đổi ý lấy lại cái bánh, Cảnh Trực nhanh chóng cắn xuống một cái.
Bánh sandwich vào miệng, bánh mì mềm mại lộ ra một mùi sữa, bên trong là mứt dâu tây chua chua ngọt ngọt, ăn kèm với rau xanh giăm bông, hương vị phong phú hoà quyện, trong nháy mắt làm cho Cảnh Trực thẳng người.
Lúc phản ứng lại, một cái bánh sandwich to bằng bàn tay đã bị ăn vào trong bụng, anh liếm liếm miệng còn chưa thỏa mãn.
" Nguyên soái đại nhân, tôi hiện tại thật sự phi thường phi thường hâm mộ ngài."
Vương Nhất Bác lười mở miệng, đưa tay chỉ về phía cửa, ý bảo anh cút.
Cảnh Trực vui vẻ cút!
Hết chap 70.