“Không có khả năng! Tuyệt đối không có khả năng! Các ngươi nói dối… Chắc chắn là các ngươi nói dối!” - Viêm Lợi gào lên. Rốt cuộc thì hắn đã không thể nhịn được nữa phải gào lên như điên như dại.
Tụ Tinh Tán lợi hại, cố gắng coi như tạm chấp nhận đi. Đến Tam Thiên Tụ Tinh Tán, miễn cưỡng vẫn còn có thể chịu đựng được. Nhưng Cửu Thiên Tụ Tinh Tán xuất hiện thì thực sự là không thể nhịn nổi nữa rồi.
Một viên đan dược gần như tăng gấp đôi tốc độ tu luyện, một lần duy nhất kéo dài liên tiếp chín ngày, vẫn là thấp từ hài tử Đấu Khí cao lên tới tận cao thủ Đại Đấu Sư đều có thể sử dụng như nhau.
Vô lý đến thế là cùng!
Mà càng vô lý hơn nữa, đến mức Viêm Lợi không thể không gào lên hai tiếng “gian dối”, chính là sự tồn tại của viên đan dược thứ tư chưa được giới thiệu vẫn còn đang nằm lẳng lặng trên bàn đá phía bên phải Cửu Thiên Tụ Tinh Tán kìa.
Nghĩ xem, dựa trên tốc độ tăng tiến đẳng cấp và tác dụng đã liên tiếp xảy ra hai lần trước đó, liệu rằng có khi nào viên đan dược thứ tư kia là đan dược cấp bốn, tác dụng… tăng gấp ba lần tốc độ tu luyện cho mọi đẳng cấp dưới Đấu Linh trong liên tục một tháng ba mươi ngày hay không? - Có khả năng lắm chứ chẳng phải đùa đâu!
Nếu chuyện đó không may là sự thật, vậy Tử Tâm Phá Chướng Đan của hắn… thua đứt đuôi mất rồi!
“Đan dược lại thần kỳ cũng phải dựa trên cơ sở thực tiễn, không thể nào có chuyện thích như thế nào liền như thế ấy được. Chắc chắn là các ngươi nói dối…”
“Yên lặng!”
Đang lúc Viêm Lợi muốn dùng ba tấc lưỡi biện hộ cho mình, thì một tiếng hừ lạnh như sấm dậy bất ngờ vang lên…
Ù! Ù! Ù! Ù! Ù!
...theo sau bởi từng luồng, từng luồng uy áp kinh khủng tràn xuống sân thi đấu từ khu vực khách quý, hoàn toàn bỏ quả những người khác để…
Bịch! Ầm!
...nhắm thẳng vào đầu hắn, đem tên gián điệp người Xuất Vân Đế Quốc này ấn bẹp dí xuống đất không thể giãy giụa.
Tuy nhiên, điều đáng nói ở chỗ người ra tay trấn áp Viêm Lợi vậy mà lại là… Mỹ Đỗ Toa, chứ không phải Pháp Mã hay Gia Lão những siêu cường giả Đấu Hoàng của Gia Mã Đế Quốc.
“Yên ổn cái lỗ tai.” - Vẻ mặt thản nhiên không cho rằng việc mình vừa làm là quá đáng một chút xíu nào, Mỹ Đỗ Toa khịt mũi chép miệng: “Tiếp tục đi, tiểu Mộc. Kẻ nào còn dám nhảy ra hô to gọi nhỏ, nhìn xem bản vương có cho hắn nếm mùi đất hay không!”
Trong khi Tiêu Thiên nhún vai, một bộ “không liên quan đến ta, là nàng ta tự chủ trương”, đồng thời khẽ gật đầu ra hiệu cho Mộc Ánh Tuyết tiếp tục, còn các khách quý khác chỉ biết đầy mặt bất đắc dĩ cười khổ, thì đám thí sinh và khán giả bên dưới lại đồng loạt nuốt ngụm nước miếng đầy sợ hãi.
Sợ hãi là bởi từ trước khi đại hội diễn ra, xung quanh Gia Mã Đế Đô vẫn luôn tồn tại rất nhiều đồn đại nói rằng vị siêu cường giả Đấu Hoàng đỉnh phong, hung danh rung chuyển biên cảnh phía đông, “Xà Nữ Vương” Mỹ Đỗ Toa… đang có mặt tại Gia Mã Đế Đô. Chỉ là do chưa từng có chứng cứ xác thực nên không nhiều người tin vào những tin đồn nghe thì giật gân, nhưng khó có thật kia lắm.
Tuy nhiên, tiếng hừ lạnh cùng giọng nói sau đó thuộc về nữ nhân không thể nghi ngờ, kết hợp với nơi phát ra uy áp khiến người ta nổi cả da gà dù không hề bị nhắm vào kia là từ khu vực khách quý, cộng thêm tự xưng “bản vương”, và quan trọng hơn hết, là không có bất kỳ siêu cường giả Đấu Hoàng nào của Đế Quốc chịu đứng ra điều hòa tình huống đã nói rõ một điều, rằng nữ vương Mỹ Đỗ Toa thực sự đã có mặt tại Gia Mã Đế Đô, thậm chí là hiện vẫn đang ngồi xem Đại hội Luyện Dược Sư ngay tại quảng trường Hoàng Gia này.
×
— QUẢNG CÁO —
Cây có bóng, người có tên!
Để cho rõ ràng cảm giác của đám khán giả và các thí sinh thì cứ thử tưởng tượng cảnh mấy chục ngàn người đang cùng nhau ngồi kín các khán đài xem bóng đá đi, bỗng nhiên loa đài phát tiếng, nói… trong sân có phần tử khủng bố ôm theo đại lượng thuốc nổ, vẫn là cái loại mà chỉ cần nổ là không ai có thể chạy thoát ấy, cũng đang có mặt theo dõi trận đấu. Lúc đó cảm giác sẽ ra sao? - Đái ra quần là có chứ chẳng phải không a!
Ban đầu, bởi vì sợ lòng dân sẽ bất an trước hung danh của Mỹ Đỗ Toa, nên Hoàng Thất của Gia Mã Đế Quốc đã sớm chủ động thỏa thuận với Tiêu Thiên vấn đề giữ bí mật danh tính cũng như hành tung của hai người khỏi dư luận từ lúc còn ở Diêm Thành rồi.
Mọi chuyện sau đó diễn ra rất suôn sẻ như thế nào thì mọi người đều đã biết. Đây đó vẫn có những tin đồn lan ra, nhưng miễn là không có chứng cứ xác thực thì tin đồn vĩnh viễn cũng chỉ dừng lại ở mức tin đồn mà thôi. Chỉ là không hiểu sao hôm nay Mỹ Đỗ Toa lại bất ngờ làm việc này khiến đám người Gia lão thực sự là trở tay không kịp.
Mà, khoan hãy nói tới lý do tại sao Mỹ Đỗ Toa bỗng nhiên chủ động công khai danh tính để bảo vệ phần thuyết trình của Mộc Ánh Tuyết, trước mắt cứ đến với viên đan dược thứ tư còn nằm trên bàn đã.
Thì sau khi Viêm Lợi bị trấn áp, đồng thời Tiêu Thiên ra hiệu cho phép nàng tiếp tục, lúc này Mộc Ánh Tuyết mới cầm viên đan dược… đen thui như cục than, lớn cỡ trái bóng bàn nằm ngoài cùng bên phải trên bàn đá để giơ cao lên quá đầu và nói.
“Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán, Tân Dược cấp bốn, trong vòng ba mươi ba ngày sau khi sử dụng, tăng gấp ba lần tốc độ hấp thu và luyện hóa thiên địa linh khí. Thập tinh Đấu Linh trở xuống có hiệu quả như nhau ở mọi đẳng cấp, cao hơn vô hiệu.”
Dứt lời, Thanh Liên Địa Tâm Hỏa màu xanh bích lục bỗng nhiên bùng lên từ các đầu ngón tay Mộc Ánh Tuyết, đem “cục than” gọi Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán kia bao phủ.
Nhất thời, toàn trường chết lặng!
Chưa nói tới tác dụng kình bạo của Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán, chỉ là vì cái gì Mộc Ánh Tuyết lại ngay tại đương trường đem đan dược nàng mới luyện ra… đốt đi chứ!?
“Lật bàn sao cho ngoạn mục à!?” - Trên khu vực khách quý, khóe miệng Tiêu Thiên cong lên nụ cười lạnh: “Lật luôn tam quan của cả đại lục chính là ngoạn mục a!”
Đang lúc tất cả mọi người, trừ Tiêu Thiên, không hiểu tại sao Mộc Ánh Tuyết lại bất ngờ đem đan dược của mình tiêu hủy, thì…
Vụt!
Vù! Vù! Vù! Vù! Vù!
...Thanh Liên Địa Tâm Hỏa bất thình lình vụt tắt cũng nhanh như cái cách nó xuất hiện, để lộ ra trước mắt mọi người một viên đan dược trắng toát như tuyết viên, toàn thân yên vụ mông lung đang không ngừng tỏa ra từng đợt, từng đợt phong bạo nơi đầu ngón tay Mộc Ánh Tuyết.
“Mùi thơm này… l-là… là đan… đan hương!”
“Không chỉ đan hương, mà là hữu sắc đan hương! Đan dược của Mộc cô nương cũng tạo ra đan hương hữu sắc đấy!”
“Đại hội có cứu rồi a!”
×
— QUẢNG CÁO —
“...”
Một màn kinh tâm động phách, tràn đầy bất ngờ này trùng kích tâm linh đến nỗi Nạp Lan Kiệt, Gia Lão và thậm chí cả Pháp Mã mấy lão đầu tuổi tác phá trăm này đều nhịn không nổi thốt lên vui mừng như hài tử thấy kẹo.
“Tch! Một đám chiếu mới!” - Nhìn thấy biểu lộ của đám người, Tiêu Thiên nhịn không được tặc lưỡi khinh thường.
Hành động này rất nhỏ, âm thanh cũng không đủ để vào tai đám người đã quá khích tới mức vồ lên lan can để hy vọng có thể nhìn rõ hơn những gì bên dưới kia, nhưng…
“Bộ phía sau còn có gì khác sao, Vô đại nhân?”
...Mỹ Đỗ Toa ngồi ngay cạnh hắn lại nhìn và nghe thấy tất cả.
“Ngươi tự nhìn đi.”
Nói, Tiêu Thiên lại lần nữa nhắm mắt dưỡng thần, mặc kệ Mỹ Đỗ Toa bĩu môi, trợn mắt đầy yêu kiều với hắn.
Mà, bĩu thì bĩu, trợn thì trợn, bị Tiêu Thiên chọc ngoáy tính tò mò đến thế, Mỹ Đỗ Toa cũng nhịn không nổi đem sự chú ý của nàng dời xuống sân thi đấu, muốn xem thử rốt cuộc trong bình của hàng này đang chứa thuốc gì.
Và một nhìn này lập tức khiến nàng hoàn toàn đánh mất hình tượng cao ngạo, lạnh lùng và lãnh khốc của mình khi cứ thế mắt chữ A, mồm chữ O không thể tự chủ được.
Dưới sân, phong bạo và hữu sắc đan hương của Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán trong tay Mộc Ánh Tuyết vẫn đang diễn ra không ngừng, nhưng chuyện đó bây giờ đã không còn quan trọng nữa. Mà vấn đề quan trọng khiến không chỉ Mỹ Đỗ Toa sững sờ tới ngẩn ngơ, mà tất cả mọi người đang có mặt tại quảng trường Hoàng Gia lúc này, đương nhiên là vẫn trừ Tiêu Thiên ra, đều nhịn không được ngây ngốc, đó là… những tầng mây trên đầu Mộc Ánh Tuyết, hay chính xác hơn, là những tầng mây lơ lửng phía trên Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán trong tay Mộc Ánh Tuyết.
Không sai! cũng giống như khi Tử Tâm Phá Chướng Đan của Viêm Lợi đang tràng, hữu sắc đan hương của Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán cũng đang tụ tập thành hình ngay phía trên nó.
Tuy nhiên, tồn tại một khác biệt lớn và rõ ràng đến mức ai cũng có thể nhìn ra giữa hai loại đan dược, đó là đám mây tím vây quanh Tử Tâm Phá Chướng Đan trước đó, suy cho cùng, cũng chỉ đơn giản là đan hương dày đặc bị ám màu của đan dược mà thôi.
Còn những gì đang xảy ra với Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán hiện tại lại là câu chuyện hoàn toàn khác. Một, hai, ba, bốn, năm…. hai tám, hai chín, đã ba mươi và vẫn đang nhiều thêm các tầng mây trắng phân tách nhau rõ ràng xếp chồng lơ lửng phía trên đan dược đã mô tả vô cùng chi tiết tính chất khác biệt giữa hai dị tượng.
Nếu xem dị tượng của Tử Tâm Phá Chướng Đan là hữu sắc đan hương, vậy những gì đang diễn ra với Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán hiện tại nên được gọi bằng…
“Đây chẳng lẽ là… hữu hình đan hương trong truyền thuyết sao!?”