Minh không phải mất kiến thức , không phải mất gốc chỉ là lâu không đụng vào dẫn đến quên mà thôi .
Lâu ở đây là khoảng thời gian hè tức là chỉ cần Minh nghiêm túc thì hắn có lẽ sẽ lấy lại được phong độ môn toán của mình , ít nhất là bằng thời gian hắn thi cấp 3 .
Khả năng đọc của Minh cực kỳ nhanh dù sao kiếp trước hắn phải xử lý quá nhiều thông tin một ngày .
Tiếp theo Minh cũng có một kỹ năng , kỹ năng vừa đọc vừa viết , tất nhiên cái này chỉ cần tập là làm được , rất rất nhiều người có thể làm được chứ chẳng chỉ Minh .
Minh có thể viết tốc ký , cái này hắn cũng phải học 1 khóa , học suốt 2 năm , áp dụng cũng trong cả chục năm , đã sớm quen thuộc .
Một bên vừa xử lý thông tin , một bên vừa bắt đầu viết ra giấy , bắt đầu phân tích thêm vào cây Bút Thần Kỳ thì hiệu suất của Minh rất cao .
Toán – Văn – Anh – Lý – Hóa – Sinh .
Sáu môn này thì chắc chắn chẳng thể nào học hết ở nhà Dương được rồi , hôm nay là Toán – Anh , ngày mai cũng vẫn sẽ là Toán – Anh .
Dương siêu nhân thì không nói làm gì , Dương toàn năng .
Phương cùng Hương đều học khối D , điểm Lý – Hóa – Sinh thấp thì ai quan tâm ? , không thấp quá là được , mục tiêu chỉ là trên trung bình mà thôi .
Các nàng đã chọn Toán – Anh thì Minh cũng chỉ theo Toán – Anh , về phần Lý – Hóa – Sinh thì Minh cũng chỉ mong trên điểm trung bình là tốt lắm rồi .
Minh một mình ngồi ở bàn học của Dương , cặm cụi viết , chăm chú cực kỳ cũng bởi hắn chăm chú mà mãi đến lúc gần 5h chiều mà Minh chỉ cảm thấy như vài phút thoáng qua .
"Mọi người nghỉ tay một chút đi , Dương xuống nhà mang ít hoa quả lên cho mọi người ".
Gần 5h chiều , Dương đứng lên vặn vẹo cơ thể nhỏ nhắn sau đó nói câu này .
Câu này thật ra cũng đồng nghĩa với ý tứ 'mọi người nghỉ một chút sau đó chuyển sang ôn luyện tiếng Anh '.
Nghe thấy Dương nói , Minh cũng vặn vẹo cơ thể một chút , cổ tay hơi rung lên nhưng cũng không có quá nhiều mỏi mệt .
Hắn ghét học là thật , kháng cự học là thật nhưng không đồng nghĩa với Minh không học được hơn nữa với Minh mà nói khối lượng công việc và kiến thức phải hấp thu như vậy vẫn là quá ít .
Dương cũng chỉ xuống nhà vài phút mà thôi , nàng mang một đĩa dưa hấu lớn lên trên bàn , còn mang đủ 4 cái dĩa sau đó mới vẫy vẫy tay với Minh mà nói .
"Minh , ra đây ăn dưa hấu đi , ăn xong rồi lại học ".
Hương cùng Phương tất nhiên không có vấn đề gì bất quá Minh có vấn đề .
Hiện tại là cuối hè đầu thu nhưng vẫn tính là hè , dưa hấu hiện tại tất nhiên vẫn ngon nhưng mà Minh chỉ ăn được dưa hấu bỏ hạt , hiển nhiên đĩa dưa hấu lớn kia . . . không bỏ hạt .
Cũng không phải hắn không thể mắm môi mắm lợi ăn nhưng mà . . . không thích vẫn là không thích.
"Mọi người ăn đi , mình không ăn được dưa hấu lạnh ".
Sau đó Minh cười hiền hòa với Dương , chỉ chỉ cổ mình .
Uhm , lý do này không sai .
Ca sĩ không ăn đồ lạnh , không ăn đồ cay , cũng hạn chế ăn đồ ngọt .
Dứt lời , Minh tự nhiên đi ra cầm lấy cây đàn của mình , lại chuyển thân một cái , hắn ngồi lên giường ngủ của Dương .
Trừ Phương ra , cả Hương cùng Dương đều đoán ra Minh định làm gì .
"Sư phụ , có yêu cầu đặc biệt gì không ? ".
"Nói trước , chỉ US-Uk thôi nha ".
Không phải Minh sính ngoại nhưng mà thế giới này rất '...' .
Hắn hiện tại còn chưa nghe bài nhạc thị trường Đại Nam nào , nghe thì cũng có nghe nhưng chỉ là nghe qua , về cơ bản là quên .
Nhạc Trung Quốc . . . hắn có thể hát thậm chí số lượng hắn nắm giữ không thua kém gì nhạc Việt nhưng hắn cảm thấy có hát thì người ta cũng không hiểu .
Cuối cùng chỉ còn lại US-UK , chí ít nó không đổi mà Hương cùng Dương thậm chí là Phương đều có thể hiểu .
Dương 'được' chọn bài hát , nàng hơi bất ngờ sau đó ngẫm nghĩ một chút rồi nói .
"Minh hát được Lemon Tree không ? ".
Lemon Tree quả thật rất nổi tiếng , nó có thể coi một trong mười bài hát nước ngoài nổi nhất Đại Nam của thời điểm hiện tại .
Hỏi Minh có hát được Lemon Tree hay không , hắn chắc chắn có thể gật đầu , bài hát này đã được liệt vào hàng huyền thoại , dễ nghe , dễ thuộc , dễ hát , dễ cover .
Minh gẩy vài nốt nhạc Lemon Tree , hắn cũng không nói gì mà lại nhìn Phương .
"Phương , có yêu cầu đặc biệt gì không ? " .
Phương học với Minh suốt 4 năm cấp 2 nhưng cũng đúng là không biết Phương còn 'nghề' này , tất nhiên Phương cũng không quá cảm thấy ngạc nhiên dù sao cấp 2 . . . hai người căn bản không thân quen .
Nếu Minh cùng Hương là hai đường thẳng cắt nhau tại một điểm thì Minh cùng Bùi siêu nhân có khi là hai đường thẳng thuộc hai mặt phẳng khác nhau luôn .
Bùi siêu nhân nghĩ nghĩ một chút sau đó hỏi .
"Nhạc quốc nội được không , mình . . . không nghe US-UK ".
Minh gật đầu , nhìn về phía Hương , lại nói .
"Hương , có yêu cầu đặc biệt gì không ? ".
Hương nhìn Minh, ngón tay thon dài nhè nhẹ xoay câu bút , phải mất mấy giây Hương mới nói .
"Bài hôm qua Minh hát ở căng-tin được không ? ".
Minh lại gật đầu sau đó hắn lại gẩy dây đàn , âm tiết bắt đầu thay đổi , không còn là giai điệu Lemon Tree nữa .
"Vì mỗi người một ý nên mình sẽ chọn theo ý mình , ha ha ".
Minh bật cười sau đó giọng hát hắn vang lên .
"At this moment, I feel like...If I just stay here,....we could be together...forever...and ever. "
"Chiều hoàng hôn buông đang dần phai
Cô đơn lang thang trôi qua hết tháng ngày dài
Khi trong thâm tâm ta luôn biết chẳng có ai kề sát vai mỗi khi buồn vui đau đớn gì
Cuộc đời đã cho tôi niềm tin
Nhưng đôi khi mang luôn đi hết chẳng giữ gì
Lặng thầm nhìn về một hình bóng đã xa rồi, đã xa rồi
Để mình tôi lạnh đôi môi nhạt nhoà thôi "
Tìm hoài để thấy thấy để để thấy được tình yêu ấy ấy
Mãi vẫn mãi luôn còn trong tim này....những ký ức ấy vẫn trong tim này.
Dù lòng vẫn biết biết biết vẫn biết ai chẳng hề nhớ nhớ nhớ nhớ đến yêu thương bao giờ
Nhưng con tim ấy vẫn luôn mong chờ "
. . .. .
(Tìm – Min)
_ _ _ _ _ _
Thời điểm này , hoàng hôn buông xuống .
Thời điểm này , Minh cùng cây đàn ghita như hòa làm một thể , hắn quên hết đi sự tồn tại của mọi người , quên hết đi mọi việc trong đầu , chỉ còn âm nhạc cùng những ca từ .
Hắn phiêu theo điệu nhạc , giọng nam cao trong trẻo đưa lời bài hát đi thật xa thật xa , bay thật cao thật cao .
Cũng không phải hắn với 'Tìm' hợp ra sao mà là tại thời điểm này , nó thích hợp .
Hắn có lẽ cũng như cái tiêu đề của bài hát này , hắn đang đi 'Tìm' .
"Tìm hoài để thấy thấy để để thấy được tình yêu ấy ấy
Mãi vẫn mãi luôn còn trong tim này những ký ức ấy vẫn trong tim này
Dù lòng vẫn biết biết biết vẫn biết ai chẳng hề nhớ nhớ nhớ nhớ đến yêu thương bao giờ
Nhưng con tim ấy vẫn luôn mong chờ "
Với Minh , đoạn điệp khúc này vào thời điểm này , vào lúc này , ở trước mặt người con gái ấy , không còn gì thích hợp hơn .
Tất nhiên không phải Minh tự nhiên nhớ ra bài này sau đó tự nhiên trình bày được mượt mà như thế , Minh sáng nay cũng đã nghĩ rồi .
Nếu là giọng nữ theo lời anh Đạt , thú thật để cô ca sĩ kia đi theo con đường của Min hay Bích Phương nhất định cực kỳ thích hợp .
Bản thân cả Min cùng Bích Phương không dùng nội lực để hát , cũng không dùng kỹ năng xử lý mà nổi tiếng khắp Vbop , cả hai đều là tập hợp của rất nhiều yếu tố khác chứ không chỉ thuần giọng hát .
Đặc biệt là Bích Phương , thời kỳ đầu của Bích Phương vẫn liên tục bị chê là giọng yếu , quãng hơi kém , khúc cao không lên nổi .
Minh cực kỳ hài lòng với bộ 5 bài hát 'Mưa' mà hắn chọn cho anh Đạt nhưng mà đây đều là nhạc của Hà Anh Tuấn cùng Trung Quân Idol .
Trình độ xử lý , kỹ năng ca hát , chất giọng , luyến láy của hai người này đều quá tốt trong thị trường âm nhạc Việt Nam khi đó .
Cũng không biết là người chọn bài , bài chọn người hay cả hai tôn nhau lên .
Những bài hát của cả hai người cơ hồ rất ít ai có thể biểu diễn lại , có thể đạt đến trình độ của hai người , Minh sợ nhất cô ca sĩ của anh Đạt . . . không theo nổi .
Minh hiện tại còn chưa có tư cách điều chỉnh nhạc phù hợp với một ca sĩ , hắn chưa có trình độ này bởi vậy hắn thiên hướng chọn những bài mang tính đại chúng , mang tính 'dễ' một chút .
Tìm là một bài như thế , một bài tương đối dễ và quan trọng là nó cũng cực hay .
Trên đời này nhất là trong thị trường âm nhạc thật ra không phải độ khó càng cao ,càng phúc tạp mới là thành công .
Ngay như huyền thoại Lemon Tree mà Dương yêu cầu lúc trước , ai lại coi Lemon Tree là một bài mang tính kỹ thuật cao ? .
Nếu nói kỹ thuật cao , Lemon Tree không có cửa với Rolling In The Deep nhưng cả hai bài hát vẫn là huyền thoại trong thời kỳ của mình , chẳng ai có thể mang ra phân tích , mang ra mà hơn thua nhau .
Tất nhiên Minh cảm thấy . . . Tìm hiện tại không nên gọi là tìm , hắn cảm thấy nên đổi thành Chiều Hoàng Hôn Buông .
Không phải Minh nghĩ 'quẩn' mà là Minh đã có combo 'Mưa' tức là liên quan đến thời tiết, liên quan đến trời mây thì Tìm cũng nên có chút liên quan .
Liên quan để làm gì ? , để nếu như anh Đạt chọn mộ đến hai bài trong bộ combo 'Mưa' sau đó lại chọn 'Tìm' thì còn có thể biến tướng một chút , dù sao vẫn na ná liên quan đến nhau , Chiều Hoàng Hôn Mưa ? .
Một Album tên như vậy . .. Minh cảm thấy không tệ lắm .
_ _ _ _ _ _
Trong lúc Minh đang thể hiện ca khúc Chiều Hoàng Hôn Buông thì lúc này cô ca sĩ tên Lam linh cũng đang cảm thấy khá đau đầu .
Lam Linh ngồi trên ghế sofa , chân dài không hề cố kị duỗi thẳng ra , dáng ngồi thoải mái cực kỳ nhưng sắc mặt thì không tốt lắm .
"Anh nói cái gì , anh bỏ 1 triệu ra mua 4 bài hát ? ".
Lam Linh cảm thấy ông anh cùng cha khác mẹ kia đang đùa mình , đùa cực kỳ lớn .
Đạt ngồi đối diện em gái , chỉnh chỉnh gọng kính , tay phải còn đang cầm một ly vang đỏ mà lắc nhè nhẹ .
Liễu Lam Linh họ Liễu nhưng mà là theo họ mẹ chứ không phải họ cha .
Đạt tên thật là Phạm Nguyễn Minh Đạt , cũng theo họ mẹ chứ không phải họ cha .
Nhìn từ bên ngoài , hai người căn bản không giống anh em cho dù chỉ là anh em cùng cha , về phần tên của cả hai người thì càng khó liên tưởng đến nhau .
Đạt đối với lời 'chất vấn' của cô em , thản nhiên bĩu môi .
"Mày mới hát được nửa năm , trứng mà còn đòi khôn hơn vịt , anh mày tuy không ra album , không phải dân chuyên nghiệp nhưng theo mày hơn 10 năm qua anh mày nghe bao nhiêu bài hát rồi ? ".
"Tiền là anh mày ra cho mày , tốn cũng là anh tốn , mày lo lắng cái gì ? ".
"1 triệu mà thôi , nửa năm qua công ty vì mày đốt 3 triệu , không thấy mày đi ý kiến với anh cả , giờ mới có 1 triệu đã đi ý kiến với anh ? , đúng là em gái yêu , còn biết tiếc tiền cho anh mày ".
Đạt nói một tràng sau đó nhấp một ly rượu vàng , điệu bộ tùy ý cực kỳ .
Lam Linh .. . cũng hết lời mà nói , về cơ bản nàng không cãi được .
Nhà Đạt rất giàu , cụ thể sản nghiệp như thế nào có thể tạm không bàn nhưng mà có thể nói một chút cái khác .
Ví như Lam Linh có một ông anh cả gọi là Nguyễn Trung Kiên , năm nay ngoài 30 tuổi , đang là Ceo của Sony Entertainment khu vực Đông Nam Á đặt trụ sở chính tại Hà Thành .
Thân là Ceo của Sony , đốt hơn 3 triệu cho em gái . .. cũng đúng là không tính gì cả , ngay cả phía Sony cũng không nói gì , đừng nói công ty mẹ bên Nhật Bản không quá hiểu rõ mà cho dù có hiểu rõ việc này thì cũng tính làm gì ? .
Một ca sĩ Debut bình thường tốn khoảng nửa triệu nhưng Lam Linh trước khi làm ca sỹ còn là người mẫu trẻ triển vọng , tương đối nổi tiếng .
Viện vào lý do này nói nàng rất có tương lai , sau đó dựa vào ba chữ 'có tương lai' kia mà ầu tư gấp 6 lần ca sĩ khác thì cũng khó mà bắt bẻ được , cùng lắm coi như đầu tư thất bại mà thôi , đốt 'mỗi' 3 triệu , thân là Ceo cũng không có quá nhiều áp lực .
Lam Linh không cãi được , nàng nhẹ cắn môi sau đó nói .
"Nhưng mà đó là một nhạc sĩ vô danh ? , nhạc sĩ vô danh mà thôi , thật sự đáng cái giá ý sao ? ".
Lam Linh nói không sai , theo lời anh Đạt thì Lam Linh cũng hiểu đại khái Minh như thế nào , cho dù chất lượng bài hát rất tốt thì vẫn cứ là một nhạc sĩ vô danh , 200k là có thể ôm gọn cả 4 bài , cần gì 1 triệu ? .
Ở bên kia , Đạt cười lạnh , cũng không đáp cô em gái này .
"Chiều tối nay anh hẹn người ta rồi , đến rồi xem cái giá 1 triệu kia là đắt hay rẻ ".
"Giờ anh mày đi tắm một cái , mày cũng chuẩn bị đi , sắp đến giờ ăn rồi đấy ".
Để lại Lam Linh không quá tình nguyện , Đạt cứ thế đi ra ngoài .
Với Đạt mà nói , cô em gái này vẫn không làm hắn bớt lo , thông minh thì cũng thông minh nhưng mà . . chưa trải sự đời .
Cứ ngỡ lần này ra ngoài gặp khó thì cô em gái sẽ nghĩ xa hơn một chút nhưng Đạt xem ra , cô em nhà mình còn phải học nhiều lắm .