Minh ngồi trong lớp , đã lâu lắm rồi hắn mới cảm giác được ngày dài thế này .
Ngày 6/9/2003 thật sự như kéo dài vô tận .
Minh cũng không biết sau ngày hôm nay còn bao nhiêu ngày dài như vậy nữa , cũng may sáng nay cho dù thân thể hắn đau đớn cực kỳ thì hắn cũng không đụng đến lon Monster kia của hệ thống , nếu mà thêm hiệu ứng tỉnh táo trong 12 tiếng liên tục nữa thì hắn cũng không biết mình trải qua hôm nay kiểu gì .
Tất nhiên khi con người ta chán , con người ta sẽ phải kiếm vài trò khiến bản thân mình vui vẻ , trong các môn học ngày hôm nay , Minh hứng thú nhất vẫn là văn cùng giáo dục công dân (GDCD).
Giáo viên văn dạy văn đương nhiên không có gì làm Minh hứng thú , trình độ cũng chỉ như kiếp trước của hắn nhưng thay vì ngủ trong giờ văn thì Minh lại tìm được rất nhiều thứ mới mẻ .
Dù sao toán học , vật lý , hóa học thì nó vẫn thế , chẳng có gì khác nhưng văn học thì như một chân trời mới .
Đại khái thì trong sách ngữ văn , bài văn nào cũng trở nên mới với Minh .
Minh không thích học nhưng hắn cũng không phản cảm với việc đọc những thứ mới mẻ , bất kể tiểu thuyết mạch Trung Quốc , Light Novel Nhật Bản , tiểu thuyết xuất bản của Mỹ hay văn học Việt Nam , chỉ cần có thể làm hắn cảm thấy thú vị hắn đều sẽ đọc ngấu nghiến .
Bởi vậy , sách văn lớp 10 tạm thời được tính là bảo tàng với hắn .
Sách văn lớp 10 là thế , sách GDCD thì còn hơn thế .
Nói thế nào nhỉ , môn GDCD còn được gọi với cái tên thân thương hơn là môn đạo đức ,
Sách GDCD thì khá mỏng , nó chia làm 2 phần .
Phần 1 là phần giáo viên đang giảng dạy , với Minh thì nó như chữ ký tự tượng hình Ai Cập , không hiểu gì cả .
Phần 2 là phần Minh đang tự ngồi đọc , nó gọi là 'Công Dân Với Đạo Đức '.
Nhìn mục lục thì Công Dân Với Đạo Đức bao gồm 6 bài học .
Quan Niệm Về Đạo Đức .
Một Số Cơ Bản Về Phạm Trù Đạo Đức Học .
Công Dân Với Tình Yêu Và Gia Đình .
Công Dân Với Sự Nghiệp Xây Dựng Và Bảo Vệ Tổ Quốc .
Công Dân Với Một Số Vấn Đề Cấp Thiết Của Nhân Loại .
Công Dân Với Việc Tự Hoàn Thiện Bản Thân .
Những mục khác thì Minh không quan tâm nhưng mà Công Dân Với Tình Yêu Và Gia Đình thì hắn chắc chắn phải đọc .
Tiếp theo Công Dân Với Sự Nghiệp Xây Dựng Và Bảo Vệ Tổ Quốc bản thân hắn cũng muốn đọc .
Tốc độ đọc của Minh nhanh lắm , nhanh hơn xa đám bạn học xung quanh dù sao Minh thậm chí không chỉ học qua một khóa chuyên nghiệp hướng dẫn cách đọc nhanh mà số 'chữ' hắn phải đọc trong một ngày trước đây cũng vượt xa những gì chúng bạn có thể tưởng tượng .
Đây không phải là khoe , chỉ riêng việc văn thư viết bằng chữ Trung Quốc đã có yêu cầu cực cao , chữ tượng hình của Trung Quốc là thứ mà ngay cả cấp bậc 'đại sư' như Minh mỗi lần đọc đều vẫn cảm thấy đau đầu .
Chữ tượng hình có thể dùng để rèn luyện trí nhớ , rèn luyện nghị lực cùng sự cẩn thận , nó thậm chí còn có thể rèn luyện cả khả năng phân tích cùng nhận diện nhưng bất kể dát vàng lên mặt nó như thế nào thì cũng không thể phủ nhận đi việc nó phiền phức vừa rắc rối .
Quay lại vấn đề chính , sau một hồi đọc sách , Minh lại hơi bất ngờ với luật lệ của Đại Nam .
Luật của Việt Nam thì hắn nắm rõ nhưng luật của Đại Nam thì không , cho dù ký ức kiếp này của Minh thì cũng thế , đừng yêu cầu thằng nhóc 15 tuổi hiểu luật pháp Đại Nam .
Luật pháp Đại Nam tất nhiên cũng cố gắng ủng hộ việc phát triển sự nghiệp của người trẻ tuổi , phong trào phát triển sự nghiệp thậm chí được đẩy mạnh trong những năm gần đây .
Đại Nam hiện tại đang trong giai đoạn phát triển cực nhanh , cái gọi là Start Up mọc lên như nấm sau mưa .
Theo cách nói của người Trung Quốc thì 'thiên hạ này thuộc về người tuổi trẻ' .
Theo cách nói của người Việt Nam thì 'tre già măng mọc , sóng sau xô sống trước '.
Vấn đề ở đây là số tuổi chênh lệch , chênh lệch giữa độ tuổi trưởng thành của các quốc gia phương Đông và các quốc gia phương Tây .
Ở phương Đông quan niệm từ 18 tuổi mới là tuổi trưởng thành còn ở phương Tây thì 16 tuổi đã phải chịu trách nhiệm hình sự trước pháp luật .
Vậy giả sử , một người trưởng thành 16 tuổi phương Tây muốn lập nghiệp hay kinh doanh gì đó ở phương Đông thì sao ? .
Hoặc lại giả sử , một người phương Đông chưa đủ 18 tuổi lại vi phạm pháp luật ở một nước phương Tây sau đó được dẫn độ về quốc gia bản thổ , vậy lại phải làm thế nào ? .
Theo logic bình thường nhất , cái này ở thế giới cũ có đầy , không cần giải thích nhưng ở thế giới này lại có thay đổi .
Thay đổi bắt đầu từ việc các quốc gia có ngăn cách về văn hóa , kinh tế và đặc biệt là quan niệm Đông – Tây .
Nói chung là không thích chơi với nhau lắm .
Điều này thì quốc gia nào cũng nhìn ra , cũng hiểu hậu quả chủa Chiến Tranh Lạnh , cũng biết cần phải thúc đẩy Hiện Đại Hóa – Toàn Cầu Hóa .
Cũng như việc cố gắng đáp ứng vấn đề văn hóa của cả Đông – Tây trong luật hôn nhân và luật bảo vệ trí tuệ bản quyền vậy .
Theo những gì trong sách GDCD viết , cả phương Đông cùng phương Tây đều lùi một bước .
Luật này ra vào khoảng năm 1999 đầu năm 2000 .
Phương Tây quy định độ tuổi trưởng thành từ 16 lên 18 .
Còn phương Đông lại cố gắng đẩy mạnh một loại nghề nghiệp gọi là 'người đại diện' .
Có thể hiểu ba chữ người đại diện cũng giống như trong showbiz vậy , tất nhiên phạm vi của người đại diện không chỉ trong showbiz , kéo dộng ra cũng có thể hiểu là luật sư ủy quyền .
Minh thì không muốn nói nhiều về luật sư ủy quyền bởi hắn thừa hiểu vấn đề này nhưng ở Đại Nam hiện tại nếu một 'thiếu niên ' chưa đủ tuổi trưởng thành muốn tham gia các hoạt động yêu cầu cần độ tuổi trưởng thành thì thay vì sự ngăn cấm từ phía chính phủ có thể chính thức thuê luật sư ủy quyền .
Những người có thể thay bọn họ tham gia những hoạt động hợp pháp được chính phủ chấp nhận cũng đại diện về mặt pháp lý cho thân chủ của mình trước pháp luật .
Đương nhiên luật sư ủy quyền cũng không phải là nói gì làm nấy , bọn họ phải chịu trách nhiệm trước pháp luật về việc làm của mình cho dù đấy là quyết định của thân chủ nên tất cả các luật sư ủy quyền đều có quyền phủ quyết ý định của thân chủ nếu nó vi phạm lợi ích quốc gia , vi phạm pháp luật quốc gia , pháp luật quốc tế hoặc pháp luật nước sở tại .
Vấn đề này còn rất dài , còn rất nhiều điều khuyển mà quyển sách GDCD không thể ghi rõ nhưng cũng có rất nhiều điểm làm Minh sáng cả mắt .
Đơn giản có thể hiểu cái này không khác gì thế giới cũ của hắn cả , chỉ cần không phạm pháp thì có thể yên tâm để luật sư ủy quyền đi làm .
Luật sư ủy quyền cũng không thể tự động đi làm mà mỗi hành động của bọn họ cũng cần có giấy ủy quyền từ thân chủ .
Chữ ký trên giấy ủy quyền là chữ ký duy nhất có hiệu lực với những người chưa đủ 18 tuổi , được pháp luật công nhận và bảo vệ .
Ngoài ra có một số thứ ở Đại Nam chấp nhận , một số thứ khác với Việt Nam .
Cái này Minh lúc trước chưa tìm hiểu nhưng cũng có thể đoán ra .
Ví như Varea là thứ mà Việt Nam chắc chắn không có .
Không phải không thể có mà là nhà nước cấm .
Sự tồn tại của Varea nếu mở rộng ra thì có thể hiểu rằng nhà nước đã hợp pháp hóa việc cá độ .
Như suy nghĩ của Minh , ở Đại Nam thì cá độ là hợp pháp , sòng bài cũng là hợp pháp , ở Đại Nam thậm chí có rất nhiều sòng bài .
Đương nhiên hợp pháp ở đây dựa trên việc đóng thuế .
Việc cá độ hợp pháp phải dựa trên các công ty cá độ được nhà nước cấp quyền kinh doanh .
Các trang cá độ hợp pháp đều thuộc về các công ty này , do các công ty đứng đằng sau hoặc thay mặt ủy quyền .
Trong trường hợp tổ chức cá độ mà không có giấy phép kinh doanh .. . vậy xin chúc mừng bạn đã quay vào ô được nhà nước bao ăn bao ở trong thời gian XX năm .
Tương tự với bài bạc , chỉ được hợp pháp khi chơi trong những casino được chính quyền cấp phép kinh doanh , ở các sòng bạc tự phát mà bị bắt vậy cũng xin chúc mừng bạn được tặng một chiếc còng số 8 xinh xinh làm kỷ niệm .
_ _ _ _ _ __
Minh hiện tại đang thật sự chú tâm đọc sách thì có người đụng hắn .
Minh hơi nhíu mày , ánh mắt khẽ đảo qua , hắn thấy Phương đang dùng một cái bút nhẹ chọc mình .
Theo bản năng Minh tưởng giáo viên gọi hắn đứng dậy , ánh mắt lập tức quay ra nhìn giáo viên nhưng thấy giáo viên GDCD vẫn đang nói những điều mà hắn không hiểu gì cho lắm, cảm thấy không liên quan đến mình , Minh mới quay ra nhìn Thu Phương .
"Có việc gì thế Phương ? ".
Phương cúi thấp đầu xuống , mặt áp sát trên bàn , giọng thì thào mà nói .
"Ê Minh , cậu với Thanh lớp mình là một cặp à ? ".
Minh hơi giật mình , hắn nghiêng người một chút về phía sau , quay đầu nhìn về phía Thanh .
Thanh hiện tại vẫn đang nghiêm túc nghe giảng nhưng hình như phát hiện ra ánh mắt của Minh dù sao hai người quá gần nhau , Thanh cũng nghiêng đầu nhìn Minh sau đó khẽ cười .
Minh cũng cười rồi quay lại phía Thu Phương , một tay chống cằm che đi nửa bên miệng , tay phải giả vờ viết lách cái gì đó đồng thời đáp .
"Sao Phương bảo thế ? , mình với Thanh là bạn thôi ".
Phương nghe vậy , rõ ràng không tin lắm , lại nói .
"Mấy đứa trong lớp ai cũng bảo hai cậu là một cặp ".
Nói ra thì cũng hợp tình hợp lý , hôm nay mới là buổi học đầu tiên , làm gì có chuyện quấn nhau như hình với bóng vậy ? .
Đại đa số bạn bè còn đang dừng ở mức biết tên nhau , Minh cùng Thanh .. . đã cực kỳ thân thiết thậm chí giờ ra chơi đám con gái ai chẳng thấy Minh cùng Thanh đi vào với nhau , trong tay Thanh còn nguyên một túi bách socola 'nguyên chất' .
Đám con gái vốn bát quái , một bên nhao nhao hỏi Thanh , một bên đương nhiên cũng bắt đầu 'xin phần' dù sao bạn bè trong lớp mà .
Thanh tất nhiên không nói giữa hai người có quan hệ yêu đương nhưng kết hợp sắc mặt của Thanh cùng biểu hiện của hai người , đám con gái bát quái càng nhiều .
Cái niên đại này , yêu sớm vẫn là tương đối hiếm có cho dù về mặt văn hóa thì Đại Nam tương đối cởi mở hơn Việt Nam cùng thời kỳ .
Yêu sớm chỉ là hiếm gặp , cũng chưa đến mức bị ngăn cấm nhưng mà vừa vào đầu năm học , buổi học đầu tiên đã là một cặp thì . . . cũng lạ .
Cũng là cái niên đại này , cái niên đại mà tiểu thuyết ngôn tình Trung Quốc tồn tại , cũng du nhập vào Đại Nam .
Bởi những thứ được gọi là tiểu thuyết ngôn tình này mà đám con gái bắt đầu tự động liên hệ đến 'thanh mai trúc mã' từ sách bước ra , truyền ngôn càng ngày càng nhiều .
Với việc này , Minh không hiểu rõ lắm , cũng từ chối cho ý kiến .
Hắn cũng chỉ có thể quyết định đợi tối nay nhắn tin cho Thanh hỏi việc này một chút , tất nhiên không phải hỏi đầu đuôi sự việc mà muốn hỏi thái độ của nàng về vấn đề này sau đó lại xem xử lý thế nào cũng không muộn .