Minh trở về nhà , thú thật cũng phải hơn chục năm hắn không nhìn thấy căn nhà này , thật sự rất hoài niệm .
Căn nhà này có từ thời nội còn sống , khoảng 4 hay 5 tuổi gì đó nhà hắn chuyển đến khu này , ở khu vực gần đê sông Hồng .
Gần đê sông Hồng tất nhiên không có nghĩa là nó dễ lụt lội , giả sử khu vực này có lụt lội thật đi chăng nữa thì chứng tỏ cả Hà Nội đều sẽ ngập .
Đất ở đê sông Hồng rất cao , cao hơn hẳn các khu vực khác ở Hà Nội và hiện tại là Hà Thành .
Gia đình hắn không giàu , đến cả khá giả cũng không tính nhưng căn nhà lại tương đối đẹp , rộng rãi .
Nhà ba tầng , có thể nói là khang trang hiện đại , đây là vì đất ở gần đê sông Hồng khi đó tương đối rẻ , nói là vừa bán vừa cho có khi cũng đúng lại thêm nội ngày xưa sống cùng nhà hắn dẫn đến các cô các chú cũng góp vào một ít coi như hiếu kính nội .
Kiếp trước sau khi cha mẹ hắn chuyển đi , căn nhà này cũng không dùng để bán mà là để cho thuê , mẹ hắn quý các sinh viên nghèo lắm , thường thường cho sinh viên nghèo lên Hà Nội thuê , một căn nhà có thể để từ 4-6 người ngủ thoải mái mà mỗi tháng cũng chỉ thu đủ tiền điện , tiền nước cùng tiền truyền hình cap .
Cái này cũng không biết có phải kiếp trước Minh trượt đại học không mà mẹ hắn phi thường yêu quý những sinh viên đỗ đại học , đặc biệt là con nhà nghèo vượt khó .
Nghĩ đến chuyện xưa , Minh chỉ cười sau đó lấy chìa khóa mở cửa vào nhà .
Lúc này là khoảng 4h chiều , nhà hắn không có người , trong xóm cũng vắng ngắt , giờ này người trong xóm đại khái đều ra đồng .
Ra đồng cũng không phải để trồng lúa mà là để chăm quất , vụ quất khu vực gần sông Hồng thì ai chẳng biết , tại nơi hắn sống nếu muốn khoe với người nơi khác có lẽ chỉ có quất cùng đào có thể mang ra .
Trở về nhà , với Minh mà nói ngôi nhà này vừa quen vừa lạ .
Quen thì không cần nói , lạ là vì trong nhà có thêm rất nhiều đồ dùng .
Ví dụ như một chiếc Tv Panasonic 32 inch chẳng hạn , cái này kiếp trước nhà hắn không có .
Lại như một bộ ghế salon cùng một bàn kính tiếp khách , cái này kiếp trước cũng không có .
Sau khi nội mất , tầng 1 trở thành nơi tiếp khách nhưng tất nhiên đồ dùng kiếp trước không thể như kiếp này được .
Cũng không phải vì cha mẹ hắn giàu lên mà vì chính sách đa thê , nhà hắn thuộc diện đơn thê , hắn được nhà nước bao nuôi cho đến hết năm 18 tuổi , nếu đỗ đại học thì thay vì bao nuôi sẽ chuyển sang chế độ nhận học bổng .
Gia đình hắn thừa ra được một khoản , tất nhiên cũng thừa ra rất nhiều đồ dùng .
Lên tầng 2 , ở tầng 2 cũng không có cửa phòng , nhà hắn không chia phòng mà chỉ chia từng tầng .
Đi lên tầng 2 là nơi cha mẹ hắn ngủ , tầng 2 cũng không có phòng vệ sinh , muốn sử dụng phải xuống tầng 1 vì thế để ra được một khoản không gian làm ban công cho mẹ hắn chồng cây cùng phơi quần áo , mẹ hắn . . . thích cây lắm .
Nhìn toàn cảnh lầu 2 , Minh cũng gật gù một chút , giường là giường mới , tủ là tủ mới , ít nhất kiếp trước cũng không hình dạng này .
Ngoài ra trong phòng còn có một cái máy tập thể dục , cũng không phải loại 'điện tử' tự động mà là thuần cơ học .
Bước lên tầng 3 , tầng 3 là tầng duy nhất có cửa ngăn ở cầu thang , đây là phòng của hắn .
Minh hiện tại tương đối muốn vào xem phòng mình , cho dù trí nhớ của hắn nhất định sẽ nhớ hình dáng phòng riêng mình ra sao , có cái gì nhưng tự thân đi nhìn không phải tốt hơn sao ? .
Minh mở cửa phòng , lập tức ném balo lên giường , đóng cửa lại , tay cầm điều khiển điều hòa .
Cảm nhận điều hòa mát lạnh thổi vào người , Minh như sống lại vậy .
Minh cũng có thể nhìn thấy một cái tủ lạnh mini , bên trong còn có hai chai cola cỡ nhỏ .
Mở tủ lạnh ra , uống một ngụm cola thật dài , ánh mắt Minh không khỏi trở nên mê li .
"Khà , sống thế này mới là sống chứ ".
Minh bật cười , nằm dài trên giường , thoải mái vô cùng .
Hắn là con một vì vậy được bố mẹ yêu lắm , kiếp trước cũng vậy kiếp này cũng thế chỉ là kiếp trước cha mẹ không có nhiều tiền mà thôi .
Kiếp này phải cảm ởn đảng , cảm ơn nhà nước , cảm ơn chế độ đa thế , cảm ơn luôn cả liên hợp quốc , nói chung có thể cảm ơn ai Minh đều cảm ơn một lượt .
Hắn ở tầng 3 , kiếp trước nóng không thể tả nhất là ngày hè , ngày hè có khi phải mang chiếu xuống ngủ cùng cha mẹ , mãi đến khi Minh vào lớp 12 thì cha mẹ mới để dành được một khoản tiền , khi đó cha mẹ đắn đo mãi giữa điều hòa hay xây một cái mái tôn cách nhiệt .
Cuối cùng cha mẹ vay mượn thêm một chút , xây một cái mái tôn còn điều hòa mãi sau này nữa mới có .
Hiện tại Minh đã có điều hòa , đến cả mái tôn cách nhiệt cũng có tức là nhà Minh không phải 3 tầng mà là 3 tầng rưỡi .
Còn có một cái trần ở bên trên , trên trần đặt bồn chứa nước , một bộ xà ngang sau đó là một đống đồ không dùng ngoài ra còn là nơi để phơi quần áo .
Phơi đồ trên trần cũng không vội đi rút dù sao mưa cũng chẳng đến được quần áo , cực kỳ yên tâm .
Trong phòng riêng của Minh thì giường vẫn không thay đổi gì , là một chiếc giường 2 tầng , tầng 1 để ngủ , tầng 2 để sách vở , balo cùng một đống đồ dùng linh tinh của hắn .
Có một tủ quần áo , cũng không phải tủ gỗ mà là tủ giấy .
Có một bàn học , loại bàn Minh không biết gọi tên ra sao nhưng tương đối giống bàn giám đốc ngồi trong những bộ phim thời kỳ đó , đến cả ghế cũng là ghế lắp bánh xe của dân văn phòng .
Ngoài ra có một tủ sách treo trên tường , một tủ lạnh mini , một phòng tắm cỡ nhỏ chỉ đủ 1 người .
Nói chung là . .. Minh cực yêu thích không gian nhỏ của mình , chỉ tiếc không có cái máy tính nào mà thôi .
Nằm vật trên giường bắt tay lên chán , cảm thụ hơi mát điều hòa thổi xuống , đầu óc của Minh thanh tỉnh rất nhiều .
Minh thật ra có rất nhiều 'vốn' .
Phải nói thế nào cho chính xác nhỉ ? , vốn ở đây không hẳn đã là biết chước bởi nó bao gồm càng nhiều .
Kiếp trước Minh cũng đã được coi là cao tầng của Vsmart , cũng tiếp xúc một số kỹ thuật nhưng đây không phải trọng điểm .
Sản xuất Smart phone vẫn còn quá tầm tay của Minh hiện tại , hắn làm gì có tiền .
Trọng điểm ở đây là Vsmart là một nhánh quan trọng của tập đoàn Vingroup mà tập đoàn Vingroup về cơ bản đã tập trung toàn bộ nhân tài của Việt Nam lại , rất nhiều chuyên gia hàng đầu ở khắp các hạng mục đều đổ về dưới lá cờ Vingroup .
Dựa theo kinh nghiệm 2 ngày nay của Minh , những người này rất có thể vẫn tồn tại ở thế giới này , đương nhiên cũng có thể không tồn tại .
Dù sao Minh cũng đã thử tìm vài ca sĩ nổi tiếng của Việt Nam trên google , đến cả một người cũng không có , cái này .. . lạ đến Minh cũng không biết phải làm sao .
Ca sĩ – nhạc sĩ của Đại Nam hiện tại .. . Minh không biết ai cả , nhận ra một người cũng không .
Minh lúc này còn đang phân vân , không biết những 'siêu nhân' kia hiện tại đang ở đâu , đang làm gì, có thật sự tồn tại trong thế giới này không .
Minh vẫn tương đối thiên về việc những người này tồn tại dù sao không phải ngày hôm nay hắn vừa gặp Dương siêu nhân sao ? .
Nhắc đến Dương siêu nhân , Minh lại muốn biết người ta đã nhắn tin lại cho mình chưa dù sao lúc trước giải quyết Tùng xong hắn cũng tắt máy luôn , cũng không đi đăng nhập Yahoo .
Nghĩ một hồi , cảm thấy không có việc gì làm , Minh lại chạy ra net .
Hắn hiện tại có tiền mà , không cần lo lắng .
Ra đến hàng Net , hắn cũng có thể thấy vài khuôn mặt quen thuộc tất nhiên đại khái vì không quen thuộc lắm , Minh cũng chỉ chào hỏi xã giao vài câu .
Tiếp sau đó mới là trọng điểm .
Minh có ký ức kiếp này , cũng không quên tài khoản cũ của mình , đăng nhập tài khoản , lại lướt mạng .
Vào Yahoo , quả nhiên thấy Dương trả lời tin nhắn , thời gian là khoảng 3h chiều .
Dương : Lại có chuyện gì (←_←)
Thấy nàng rep , Minh cười cười .
"Sư phụ ngày mai thích ăn gì á ╰(*´︶`*)╯ "
Ở phía bên kia màn hình , Dương nhíu mày một chút , thông minh như nàng cũng không hiểu Minh đang có ý gì .
"Học trò lại định nhờ vả cái gì nói đi xem nào " (←_←)
"Thì sư phụ cứ nói sư phụ thích ăn gì đi " ( ◡‿◡ )
"Học trò tính xin số điện thoại cái Hương đúng không ? ".
Dương im lặng một hồi sau đó gõ ra dòng chữ này .
Minh vốn đang tươi cười , nhìn vào dòng chữ này . . . lại có điều suy nghĩ .
Hàng net ồn ã . . . bỗng chốc trở nên thật tĩnh lặng .