Vừa mới học quy củ về, Phùng Niệm trở lại phòng, ngồi xuống mép giường, lúc này trong group đã rất náo nhiệt rồi. Bao Tự: "Mới qua sơ tuyển, đã ám đấu* rồi, hai hôm nay trò hay không ngừng đến." *đấu ngầm. Lữ Trĩ: "Trong cung luôn như thế, một năm ba trăm sáu mươi mặt trời yên tĩnh lặn." Bao Tự: "Ta không có người cùng tranh dành, khi đó đại vương chỉ yêu mình ta, vì dỗ ta cười một tiếng mà làm gì hắn cũng chịu."
Phùng Niệm: "Dỗ tỷ xong vương vị của hắn cũng mất." Lữ Trĩ: " Dỗ tỷ xong vương vị của hắn cũng mất +1." Tây Thi: " Dỗ tỷ xong vương vị của hắn cũng mất +2." Bao Tự: "..." Bao Tự: "Các muội chưa có nổi bản lãnh này, còn ngồi đó mà châm chọc?" Phùng Niệm: "Ta ngẩng đầu nhìn tên group, gia nhập toàn là những người có chút…nổi!" Lữ Trĩ: "Bản cung và Hoàng Thượng ổn định thiên hạ! Thật là một Hoàng hậu hiền từ!"
Phùng Niệm: "Ổn định thiên hạ phải không giả, nhưng sau đó..." Tây Thi: "Sau đó thì sao?"
Bình luận truyện