Ta Có Hào Quang Của Nữ Chính

Chương 7: Cho Ngươi Năm Triệu (7)



Edit: An Minh Tuệ.

___________________

Thẩm Minh cùng Giang Niệm trong thời gian yêu nhau mặc dù không có đối với bên ngoài công khai, nhưng cũng không có cố ý giấu diếm, chỉ là bản thân Thẩm Minh là người nổi tiếng ở đại học A, Giang Niệm sợ phiền phức, liền sẽ để hắn tránh bị chú ý một chút, hắn đối với mấy cái này vốn cũng không quá để ý, không nghĩ tới tránh như vậy còn dẫn đến một đoạn tin đồn lớn.

Thẩm Minh không thèm để ý, đương nhiên cũng sẽ không vui vẻ khi người ngoài hiểu lầm bạn gái của hắn, thậm chí bởi vậy còn mang đến cho cô bị tổn hại về danh tiếng, bị người ngoài chỉ trỏ.

Giang Niệm cũng đã không sai biệt lắm đem chuyện này ném ra sau ót, bởi vì bản thân quá ưu tú liền đem sự việc này giải quyết xong, căn bản cũng không có đạt tới hiệu quả mà cô nghĩ, chỉ là muốn tưởng tượng cô liền sọ não đều đau, cho nên liền dứt khoát không nghĩ nữa.

Nhưng mà cô không thèm để ý sự việc này, lại bị một ít người dùng để làm lợi thế nói này nói kia cô.

Giang Niệm cùng Lâm Hiểu Nguyệt khi vừa ăn cơm xong tại nhà ăn, đang trên đường trở về phòng ngủ.

Trên hành lang liền nghe thấy có người đang hi hi ha ha nói về chuyện nghe đồn Giang Niệm được bao nuôi, mặc dù topic đã bị xóa, giáo viêm phụ đạo cũng chính thức nói qua topic kia là giả, là hiểu lầm, đưa Giang Niệm trở về trường chính là bạn trai của cô, căn bản không phải quan hệ bao nuôi, mà là quan hệ nam nữ bình thường.

Ai tin tưởng liền tin tưởng, học bá chuyên chú học tập cũng nghe xong mà bỏ qua, không thèm để ý, coi như nghe một chuyện bát quái, còn đối với một ít người mà nói, như vậy liền thành lý do thoái thác để che giấu bê bối.

"Tớ nghe nói, cha mẹ Giang Niệm đều là giáo viên, gia cảnh bình thường, ở đâu có thể quen được người có tiền giàu ba đời?"

"Đúng thế, cậu nhìn Giang Niệm bình thường mặc quần áo cũng liền mấy trăm khối, đi cùng với cô ta là Lâm Hiểu Nguyệt nhìn cũng rất khó coi. Nghe nói là trong nhà mở một cái siêu thị nhỏ, bố cô ta đưa cô ta đến trường học xe cũng chỉ một hai chục vạn, mấy người đó làm sao có cơ hội có thể nhận biết kẻ có tiền?"

"Lời giải thích này căn bản là nói không thông nha, khẳng định là giáo viên không nghĩ muốn cho chuyện này huyên náo quá lớn, ảnh hưởng đến danh dự của trường học mới cố ý giúp Giang Niệm che giấu..."

" Cô ta thật sự là rất lợi hại!"

"..."

Chít chít ục ục nói một tràng, phân tích còn có lý do có chứng cứ, khoan hãy nói, Giang Niệm nghe xong đều muốn tin.

Lâm Hiểu Nguyệt tức giận đến trợn mắt hốc mồm, cô chỉ vào cái mũi của mình, quan sát trên dưới đồ mình mặc một chút:

"Tớ nhìn rất khó coi sao???"

Giang Niệm nói:

"Mặc quần áo mấy trăm khối là rất mất mặt sao???"

"Tớ đi! Mấy cái này miệng rộng nhìn xem tớ phải cho các nàng chút giáo huấn!"

Lâm Hiểu Nguyệt xắn tay áo lên, liền muốn lên, Giang Niệm giữ chặt cô nói:

"Đừng, chúng ta có hai người, bên kia lại có bốn người, cậu phải lý trí chút."

Kỳ thật ngược lại cũng không trách được bọn họ nghi ngờ, bởi vì xác thực Thẩm lão bản quá giàu, hắn lái xe đều là sản phẩm được sản xuất đặc biệt, chí ít giá tiền đều là tám chữ số!

Chiếc xe mà bị chụp ảnh kia sớm đã có người phát hiện, nói là trên thị trường căn bản là không còn bán loại xe này, nếu có cũng không phải là có tiền liền có thể mua được.

Một chiếc xe liền có thể hiển lộ rõ ràng ra thân phận địa vị của đối phương tuyệt không thấp.

Mấy người kia còn đang nói:

"Giang Niệm lúc nào cũng biểu hiện ra mình là người thanh thuần vô hại, trước đó còn cự tuyệt khi Tiết Hạo thổ lộ, tớ liền nói Tiết Hạo là học bá dáng dấp còn đẹp trai, cô ta làm sao lại cự tuyệt đâu, hóa ra không phải không thích, là chướng mắt Tiết Hạo không có giống cha nuôi của cô ta có tiền!"

Mấy người còn lại cũng dồn dập cảm thán nói không phải chứ, thật sự là một chút cũng nhìn không ra.

Khoảng thời gian trước Tiết Hạo có tỏ tình với Giang Niệm, lúc ấy lớp học của bọn họ có tổ chức liên hoan, không sai biệt lắm khi sắp kết thúc Tiết Hạo ôm một bó hoa hồng đến cùng cô tỏ tình, bất quá khi đó Giang Niệm đã cùng với Thẩm Minh ở bên nhau, cô tự nhiên phải cự tuyệt hắn, chuyện này về sau mọi người cũng đều không có nhắc lại, tự nhiên đã là quá khứ, không nghĩ tới bây giờ còn bị bọn họ nói trở thành lý do để công kích cô.

Lâm Hiểu Nguyệt là người có tính tình nóng nảy, cô đã nghe không vào, hô to một tiếng:

"Phía trước mấy bà tám lắm mồm là ăn shit sao? Nói chuyện mà thúi như vậy?"

Lâm Hiểu Nguyệt tiếng nói rất lớn, cơ hồ vang vọng toàn bộ hành lang!

Cô lôi kéo Giang Niệm nói:

"Đi, ngày hôm nay chuyện này quyết không thể cứ tính như vậy!"

Giang Niệm có chút do dự, thân là nữ chính mà lại hung hãn như vậy có phải là không tốt lắm?

Phía trước mấy người nhìn thấy người bọn họ đang nghị luận lại nghe thấy được những lời kia, lập tức thấy một trận xấu hổ, nhịn không được mặt đỏ tới mang tai, ánh mắt lóe lên, Lý Mỹ nói:

"Nếu muốn người không biết, trừ phi mình đừng làm, các người dám làm còn không dám để cho người ta nói?"

Giang Niệm cười khẽ một tiếng:

"Chuyện này tôi đã cùng giáo viên giải thích rõ, giáo viên cũng đã nói những tấm hình kia đều là hiểu lầm, hiện tại là các người phỏng đoán ác ý như vậy đối với cuộc sống của tôi tiến hành công kích, không muốn tin vào sự thật liền muốn cưỡng từ đoạt lý sao?."

" Nói mà không có bằng chứng, phàm là cái gì cũng phải nói đến chứng cứ, chúng tôi dựa vào cái gì liền tin vào mấy câu của cậu?"

Lâm Hiểu Nguyệt tức giận nói:

"Các người thật đúng là hai mắt chó, bản thân mình nhìn mấy cái ảnh chụp mơ hồ liền suy đoán ra một loạt kịch bản, còn liền cho là lời mình nói là chân lý rồi? Mấy người có chứng cứ sao?"

Lý Mỹ có chút chột dạ, cường ngạnh nói:

"Còn muốn chứng cớ gì? Ảnh chụp liền không phải là chứng cứ tốt nhất sao?"

Lâm Hiểu Nguyệt:

"Như thế nào là chứng cớ? Cậu còn không cho phép người khác tìm người có tiền làm bạn trai sao? Đầu óc cậu là có bệnh à?"

Lý Mỹ: "Có phải là bạn trai hay không, còn phải chờ xác minh đâu, có bản lĩnh cậu đem bạn trai của cậu mang ra chúng tôi nhìn xem?"

Giang Niệm rất thẳng thắn: "Không!"

Cô bổ sung:

"Tôi sợ các người nhìn thấy anh ấy về sau sẽ càng ghen ghét tôi."

Lý Mỹ & Lâm Hiểu Nguyệt & đám người: "..."

Giang Niệm: "Mà lại giống như mấy người, là tiểu nhân vật không có phẩm đức, căn bản không có tư cách gặp anh ấy."

Lý Mỹ không thích Giang Niệm, từ khi năm nhất lúc bắt đầu vào trường, cô ta liền không thích Giang Niệm.

Thời điểm cô ta ở cấp ba, là người có thành tích tốt nhất dáng dấp cũng đẹp nhất ở trường, có thể khi tới đây, cô ta lại biến thành kiểu người bình thường nhất, Giang Niệm so với cô ta không nói đến được mọi người hoan nghênh, mà thành tích so với cô ta cũng tốt hơn, liền ngay cả người mà cô ta thầm thích cũng đi tỏ tình với Giang Niệm, đã vậy hết lần này tới lần khác Giang Niệm còn không chấp nhận tình cảm đấy!

Lý Mỹ trong lòng đối với Giang Niệm có oán hận, cho nên khi tin tức Giang Niệm được bao nuôi truyền ra, cô ta cực kỳ vui vẻ, thì ra Giang Niệm cũng chỉ là một người yêu hư vinh, Tiết Hạo sau khi biết chuyện này, sẽ hối hận khi tỏ tình với Giang Niệm, nghĩ rằng Giang Niệm căn bản cũng không đáng giá để mình thích.

Lý Mỹ trong lòng là trăm phần trăm tin tưởng Giang Niệm là thật sự bị người bao nuôi, cái kia gọi là bạn trai nhà giàu ba đời bất quá là lí do che dấu của bản thân Giang Niệm để thoái thác mà thôi.

Bây giờ Giang Niệm lại còn dám ở trước mặt cô ta đùa nghịch? Lý Mỹ cắn cắn răng, đắc ý nói:

" Bây giờ cậu nói những lời này bất quá là muốn trốn tránh mà thôi, cậu căn bản là không dám đi, không dám đem bạn trai cậu kêu đến, bởi vì đó căn bản không phải bạn trai cậu!"

Giang Niệm cười cười, nhàn nhạt nói:

"Cậu cho rằng đem thanh danh của tôi bôi xấu, liền Tiết Hạo sẽ thích cậu rồi?"

Lý Mỹ biểu lộ đắc ý lập tức cứng đờ, cô ta nhìn Giang Niệm ánh mắt hận không thể đem cô ăn!

Giang Niệm: " Cậu thì tính là cái gì, tôi cần gì phải cùng cậu chứng minh?"

Lâm Hiểu Nguyệt bật cười:

"Đúng đấy, có ít người cũng quá đem mình làm rễ hành! Còn có nha, cậu nhìn xem một chút bộ dáng hiện tại của cậu, Tiết Hạo hẳn là mắt mù mới sẽ thích cậu đi!"

Lý Mỹ tức giận không thôi:

"Các cậu đừng quá mức!"

Mấy người bên cạnh Lý Mỹ cũng dồn dập phụ họa.

Lâm Hiểu Nguyệt tiến lên một bước:

"Đến cùng là ai quá phận? Là các người trước nói này nói kia làm người nhiều chuyện, chúng tôi có nói các người cái gì không phải sao? Tôi còn không có báo cáo các người tội phỉ báng đâu!"

Lý Mỹ tức giận đẩy bả vai của Lâm Hiểu Nguyệt:

"Vốn chính là như thế, nếu như Giang Niệm là thật sự trong sạch, còn cần phải lén lút sao?"

Lâm Hiểu Nguyệt vung tay Lý Mỹ đi:

" Cậu đúng là ngu xuẩn biết cái đếch gì! Đừng có dùng ý nghĩ hạ lưu của cậu để phỏng đoán người khác!"

Lý Mỹ tức không nhịn nổi, lại nằng nặng đẩy Lâm Hiểu Nguyệt một chút.

"Cậu đánh tôi?"

"Tôi liền đánh cậu thì thế nào?"

Cảm xúc của hai phe tăng vọt, dồn dập nhìn đối phương không vừa mắt, cãi lộn liền biến thành xô đẩy lẫn nhau, xô đẩy sau lại không biết làm sao liền thành đánh nhau, Giang Niệm quả thực trợn mắt há hốc mồm, liền nhìn đến cảnh Lâm Hiểu Nguyệt một người đại chiến quần hiệp, cô cũng không lo được bản thân là nữ chính mảnh mai, hai người cùng bốn người đánh thành hai bên ngang tay...

Sự việc huyên náo rất lớn, tranh chấp nho nhỏ biến thành đánh nhau, không ít người đều sang đây xem náo nhiệt, quản lý ký túc xá khi nghe được tin tức thở hồng hộc chạy lên lầu, chống nạnh hô to:

"Làm cái gì làm cái gì, dừng tay cho tôi, không cho phép đánh! Cẩn thận tôi nói cho giáo viên phụ đạo của mấy người!"

...

Cuối cùng sự tình đương nhiên nháo đến văn phòng, sáu người trong cuộc đứng một hàng tại phòng làm việc.

Giang Niệm trạng thái còn tốt, tóc mặc dù có chút rối nhưng cũng không phải là rất lộn xộn, nút thắt của quần áo cũng đều còn, chính là chỗ khóe miệng cùng cái trán không biết làm sao lại bị thương, tím xanh một mảng.

Hai người Lâm Hiểu Nguyệt cùng Lý Mỹ nhìn liền tương đối thảm, tóc rối bời, quần áo cũng dúm dó, trên mu bàn tay còn có vết cào của móng tay, Lâm Hiểu Nguyệt trên mặt bị cào ba vết nhỏ. Lý Mỹ cũng không có chỗ nào tốt hơn.

Giáo viên phụ đạo tức giận đến sắc mặt xanh xám:

"Đây là địa phương nào, là địa phương để cho các em đánh nhau nháo sự sao? Tôi nhìn thấy sách mà các em đọc tất cả đều màu trắng hết!"

Giang Niệm rủ xuống cái đầu, thái độ nhận lỗi rất tốt nói:

"Thầy, thật xin lỗi, em sai rồi."

Giáo viên phụ đạo:

"Em thấy mình làm sai chỗ nào rồi?"

Giang Niệm nói nghiêm túc:

"Em sai rồi, em không nên không có đem bạn trai đặc biệt là nhà giàu ba đời còn có tiền để cho mấy người Lý Mỹ trông thấy, nếu như cho bọn họ nhìn, mấy người đó liền sẽ không khắp nơi nói em là bị người bao nuôi, em cũng sẽ không bị tức giận đến cãi nhau cùng bọn họ, nếu như không cãi nhau, đằng sau cũng sẽ không đánh nhau, cũng sẽ không đứng ở nơi đây... Cho thầy thêm phiền toái."

Lâm Hiểu Nguyệt:

"Phốc -- Khụ khụ khụ!"

Lý Mỹ các loại: "..."

Giáo viên phụ đạo:

"... Lý Mỹ, Giang Niệm nói là sự thật sao?"

Lý Mỹ chẹn họng nửa ngày:

" Thầy, là Giang Niệm không biết tự kiềm chế hành vi của mình, em không quen nhìn nên nói vài câu mà thôi, em không sai."

Giáo viên phụ đạo cau mày nói:

"Tôi nhớ là đã ở trong lớp nói qua, ảnh chụp đều là hiểu lầm, em vì cái gì còn muốn khắp nơi nói Giang Niệm? Mọi người căn bản là đồng học, coi như không thích lẫn nhau, cũng không nên trở thành cái dạng oán hận lẫn nhau."

"Không có chứng cứ, có chứng cớ gì có thể chứng minh ngồi trong xe chính là bạn trai cô ta? Liền nghe lời nói của Giang Niệm? Vậy em không tin cô ta."

Lý Mỹ kiên định cho rằng Giang Niệm chính là không biết kiềm chế hành vi của mình, trước đó nói mấy câu do dự nhưng mà, về sau nói thêm mấy câu nữa biến thành khẳng định, cô ta càng thêm tin tưởng bản thân mình, Giang Niệm hành động che che lấp lấp, khẳng định là có cái gì bất đắc dĩ. Nếu như cô ta cùng bạn trai là quan hệ bình thường, vậy thì có cái gì phải dấu diếm?

Giang Niệm xem như thấy rõ ràng cái gì gọi là quyết giữ ý nghĩ của mình.

Giáo viên phụ đạo vuốt vuốt cái trán, liếc mắt về Lâm Hiểu Nguyệt.

Trong văn phòng bên này đang náo nhiệt, trường học bên kia càng là phi thường náo nhiệt, chuyện của Giang Niệm, Lâm Hiểu Nguyệt cùng mấy người Lý Mỹ đánh nhau ở ký túc xá đã bị truyền ra, người đứng ngoài quan sát còn có thể miêu tả sự việc một cách sinh động, cơ hồ bây giờ không có ai là không biết mấy người bọn họ bị gọi đi văn phòng!

Dồn dập suy đoán lần này sẽ xử lý như thế nào, có thể hay không ghi tội xử phạt, Vân Vân.

Trong phòng làm việc bầu không khí chính là giằng co, giáo viên phụ đạo cũng tức giận đến dựng râu trừng mắt, hắn lốp bốp nói một đống, chính là khi đang nói đến cao trào, liền truyền đến "cộc cộc cộc" tiếng đập cửa.

Giáo viên phụ đọa chỉ có thể tạm thời dừng lại, một giọng nói:

"Mời vào."

Cửa vừa mở ra, đứng ở bên ngoài là một người đàn ông trẻ mặc âu phục màu đen.

Hắn nghi ngờ nói: " Cậu là?"

Người vừa đến nói:

"Tôi là Giang Niệm bạn trai..."

Lời còn chưa dứt, giáo viên phụ đạo lập tức kinh ngạc, Lý Mỹ mấy người cũng đồng loạt quay đầu nhìn về phía cửa -- người đàn ông tuổi ước chừng khoảng 28 29, Âu phục giày da, cẩn thận tỉ mỉ, trên mặt sạch sẽ tuấn lãng, nụ cười ôn nhu tự tin.

Lý Mỹ trông thấy đồng hồ trên cổ tay của hắn, cái đồng hồ này cô ta có lần nhìn thấy trên tạp chí, rẻ nhất cũng phải mười đến mấy vạn.

... Còn trẻ như vậy, không phải là một lão già sao?

"Tôi là Giang Niệm bạn trai trợ lý, tôi tên là Từ Siêu."

Lý Mỹ vui mừng, quả nhiên, chính chủ là không dám lộ diện.

Lâm Hiểu Nguyệt kích động giật giật Giang Niệm quần áo:

"Không phải đâu? Thẩm lão bản tự thân xuất mã?"

Giang Niệm cũng kinh ngạc lắc đầu, cô làm sao biết được, cho nên bây giờ cô là được hưởng thụ một chút đãi ngộ của bản thân là nữ chính sao?

Giáo viên phụ đạo nhìn Giang Niệm một chút, Giang Niệm ngoan ngoãn cúi đầu xuống.

Từ Siêu nhìn một chút Giang Niệm đứng một bên tội nghiệp cúi đầu, gặp cô trừ có chút bên ngoài chật vật, giống như cũng không có thấy vết thương lớn, lặng lẽ nhẹ nhàng thở ra. Nhớ tới lão bản khi nghe nói Giang Niệm ở trường học xảy ra chuyện sắc mặt lập tức khó coi... Nếu như Giang Niệm thật có chuyện gì, vậy là thật thảm rồi.

Chỉ nhìn thoáng qua, hắn rất nhanh liền thu hồi ánh mắt, đẩy ra cửa của văn phòng, đứng ở một bên.

Nhận biết Từ Siêu không có mấy người, cho nên nhìn thấy động tác của hắn, đều là kinh ngạc cùng nghi ngờ.

Nhưng là ở đại học A, cơ hồ không có ai là không biết Thẩm Minh. Đại học A là trường học cũ của Thẩm Minh, hắn từng mấy lần trở về trường diễn thuyết, cũng từng tham gia ngày kỷ niệm một trăm năm thành lập trường, khi còn học ở trường Thẩm Minh cũng là một nhân vật phong vân, sau khi tốt nghiệp, hắn cũng trở thành truyền thuyết ở đại học A.

Cho nên khi Thẩm Minh một thân âu phục màu đen, khuôn mặt thanh lãnh, khí chất nổi bật đứng ở trong văn phòng, tất cả mọi người ở đây nhìn thấy hắn một giây lúc đó, cơ hồ là khiếp sợ cùng khó có thể tin.

Liền ngay cả giáo viên phụ đạo cũng chấn kinh đến có chút cà lăm:

"... Thẩm tiên sinh, Thẩm Minh? Sao cậu lại tới đây?"

Thẩm Minh lễ phép gật đầu:

"Thầy Trịnh, chào thầy, em là Thẩm Minh, là bạn trai của Niệm Niệm."

...Bạn trai của Niệm Niệm?

... Cho nên trong miệng của Giang Niệm, cái kia đặc biệt có tiền nhà giàu ba đời là Thẩm Minh?

Giáo viên phụ đạo cảm thấy sống học đại học là phí công đọc sách, Giang Niệm năng lực biểu đạt có vấn đề, thế này sao lại là đặc biệt có tiền nhà giàu ba đời, cái này rõ ràng là siêu cấp có tiền nhà giàu ba đời!:)

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv